Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

linh lan

Tùng ơi! Chúc mừng HT có được những bài thơ thật sự cảm xúc, thật sự rung động không chỉ của tác giả mà còn lay động cả bạn bạn yêu thơ. Cô thích khổ thơ này của em "
       Bao năm dài con mãi miết miền xa
       Đeo công danh quên vị mặn mà của biển
       Dáng mẹ xưa nhạt nhoà tan biến
       Vùi yêu thương trong đống tro tàn...
    Có những lúc nào đó ta miệt mài với ước mơ của ta, nhưng bon chen dù muốn hay không cũng làm ta bận rộn, quê nhà rối cũng xa, mẹ già? ta toàn thất hứa. Có lúc nào giật mình sẽ thấy nhớ biết bao nhiêu. Yêu thương HT vùi trong đống tro tàn, nhưng nó sẽ bùng lên khi có ngọn lửa yêu thương, và ngọn lửa đó HT đang thấp lại, sẽ bỏng cháy, sẽ rực rỡ phải không HT?
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Dũng

Mến tặng Huy Tùng vần thơ còn dang dở...

Trở về Trường xưa
---o0o---

Mây trời tháng Hạ trắng lang thang
Ðiểm chút bâng khuâng nắng võ vàng
Phượng Vĩ u sầu rơi cổ áo
Héo buồn, rụng xuống bởi... mênh mang

Khung trời tuổi mộng đã trôi qua
Nhịp gõ thời gian cũng nhạt nhòa
Lảnh lót trong chiều hoang xứ lạ
Con đường dẫn tới cửa sân ga

Mồng tơi, mực tím thoát hương bay
Kéo cả hồn tôi bỏ tháng ngày
Nghịch dưới vòm Me ăn quả mọng
Chua đời luyến tiếc cánh diều say

Trường ơi, Bạn hỡi có quên tôi?
Kẻ ở miền xa trở lại rồi
Bụi phấn ngày nao trên bục giảng
Dường như chẳng đủ, phủ hồn côi

Chim trời nháo nhác đón Trò xưa
Xoải cánh làm ô, giấu kín vừa...
Hoảng hốt Con tìm trong nắng hạ
Tóc Thầy đã bạc, trắng hơn xưa

Cây Bàng lá đỏ xếp mũ Quan
Trơ trọi nhìn tôi lệ ướm tràn
Thuở đó người đi không trở lại
Cô sầu héo rụng cõi nhân gian.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Không đề

Ngày này lạnh lắm những cơn mưa
Cánh phượng ngẩn ngơ trong chiều li biệt
Em thấy không trong đôi mắt biếc ?
Mùa hạ vàng tím nhớ mênh mông

Câu ca dao  trở đầy nhung nhớ
Đôi mắt học trò ru nửa vần thơ
Còn đâu cây bàng hẹn hò năm cũ ?
Mùa hạ phai tàn áo trắng thôi bay

Chẳng hiểu vì sao tôi vẫn buồn
Sân trường vắng lặng ,trắng mưa tuôn
Tìm đâu một nửa người xưa ấy ?
Chiếc bóng vô hồn đêm quạnh hiu

Gió trời rơi rụng chút cô liêu
Bến cũ còn đây -vắng bóng chiều
Người đi phương ấy mờ sương nhạt
Khuất bóng con đường nghèn nghẹn đau

Giã biệt em ,giã biệt thời cơm áo
Đời sinh viên giẫm  nát chốn đô thành
Đêm xa quê nhắm hoài men rượu đắng
Đến bây giờ đầu lưỡi vẫn còn cay ….

Còn đâu cơn mưa chiều năm cũ ?  ?
Tôi bước đi từ bỏ mái trường
Có nghe hiu hắt hoàng hôn lạnh ?
Trỗi nhạc sầu ngân tiếng ve ru
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

KHÔNG ĐỀ
Lạc bước đường xưa tìm về chốn cũ
Mây mù giăng ngõ đợi gió lang thang
Chùm phượng hồng trong màu nắng rũ
Áo trắng sân trường trắng quá tựa mây bay

Lối cũ nơi này tôi nhặt lá đầy tay
Ném thật nhanh vào tiếng ve sầu in ỏi
Bỗng nhớ lại những gì tôi muốn nói
Tôi với em chung bước một con đường

Lòng dằn lòng bao nỗi nhớ thương
Kí ức ngày xưa ùa về thổn thức  
Mảnh tình chung riêng mình đơn  lẻ
Thoáng ngậm ngùi ngỡ giấc chiêm bao

Ngày mai này biết có gặp lại nhau
Trong cuộc đời mưu sinh đầy khó nhọc
Kẻ Nam ,người Bắc  tháng ngày trôi vội vã
“Sao đầy hoàng hôn”  khóe mắt cay cay

Tôi xin giữ chút kĩ niệm thời thơ dại
Chút muộn phiền rớt lại ở trên vai
Chút ấp e ,dịu dàng ngày đưa tiễn  
Không u sầu sao lệ  rớm rưng rưng ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Nỗi buồn tựa mây bay
Nỗi buồn như gió thoảng
Nỗi buồn như hơi rượu say
Chợt chiều nay
Tôi buồn
Tôi thả nỗi buồn vào ly
Uống cạn
Tôi vo tròn nỗi buồn
Ném thật xa
Tôi nhặt nỗi buồn bỏ vào cơm
Nhai nhừ ,nghiền nát
Tôi vứt nỗi buồn vào cánh diều
Theo gió
Bay cao !

Chiều tàn
Tôi đứng trước biển
Biển vẫn xanh
Sóng cứ vỗ vào bờ
Trắng xoá
Tôi quăn nỗi buồn vào sóng
Cuốn trôi
mãi quên về
Nỗi buồn còn không?

  HT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

TRƯỚC BIỂN

Ba không còn
Chiều nay ,
Mình con
Trước biển


Bước đoạ đày
Mỏi gối
Thời gian

Những con sóng
Ngoài kia
Rầm thét
rền vang

Tim con đau
Chưa một lần lành lặn

Ba không về nửa
Con ngậm ngùi
Tìm kiếm
Dấu chân quen

Bờ cát
Hàng dương
Lặng thầm
Thương nhớ

Chiếc thuyền ngoài khơi
Ngược dòng nước chảy
Trôi đi đâu ?
Về tận đâu?

Ở đây
Sóng vẫn bạc đầu
Đợi ba về
Khơi lại giấc mơ xưa

Ngày mai ta sẽ làm gì ?
Ba mãi không về ?
Hãy trả lời ta đi ?   ?
Biển xanh ....
Ngày mai ta sẽ làm gì ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Những ngày này khóe mắt cay cay
Con mỏi chờ ba một lần trở lại
Ngôi nhà ta,
Trưa hè ,
Ba ngồi đưa võng .
Ngọt lịm ,
Câu hò ,
Ru giấc ngủ con say.

Trong cơn mơ :
Khói đốt đồng thơm mùi rạ mới
Cá lóc nướng chui thèm lắm ngày xưa !
Tuổi thơ ,
Của con,
Còn là cánh diều …
Tung tăng theo ba,
Mỗi lúc chiều về

Con nhớ hoài hình bóng một miền quê
Đồng lúa xanh,
Hoa lục bình tim tím
Làn khói thuốc của ba làm con tèm lem mắt
Mãi  bây giờ sóng mũi vẫn còn cay

Nhớ ba không ?
Nhớ lắm ………
                   Chiều nao
Ba ngồi uống rượu
Ba ôm con vào lòng
Xoa đầu con trẻ
Hương rượu nồng thèm quá ba ơi !

Thời gian trôi đi
Tôi vào đại học
Ba mãi không về
Cô quạnh mình con

Trong giấc ngủ mơ màng
Mùi khói đốt đồng,
Men rượu nồng ,
Cánh diều no gió
Làn khói thuốc bay bay
Vẫn quanh quẩn đâu đây..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Bài thơ viết cho Ba của Tùng cảm động lắm, GT đọc cũng ngẫm nghĩ bao điều, cô thay GT gửi cho HT bài thơ nhé. Mong GT được trưởng thành như các em cô yên tâm lắm. Chúc Tùng vui.
       CẢM NHẬN I


Người cha trong gia đình là cột cái,
Cây cải dìa trời nhà dột cột xiêu,
Thương mẹ cọng rau răm mỏng mảnh
Làm kèo làm cột chặng đời xuân,

Ai buồn hát lý bâng khuâng,
Đêm trăng lạnh mẹ bên ngọn đèn hiu hắt,
Nhớ hoài một người đã mất
Thắp nén nhang buồn cong vút tàn tro

Tôi, đứa con trai to đầu mà chẳng biết lo
Lắm lúc ngông nghênh muốn làm người lớn
Lời mẹ dạy như nước ròng nước lớn
Cuốn trôi đi theo tiếng nói tiếng cười

Chiếc xuồng đời chở nặng tiếng ru hời
Tuổi mười lăm mộng mơ đầy trong cặp,
Đâu biết mẹ nặng lòng không ngủ được
Tóc rụng dần sợi nhớ sợi thương.

Sợi tóc nào mẹ kết những yêu thương
Trăn trở bao đêm khi con học xuống
Vẫn biết mẹ buồn nhưng con vờ không biết
Con trai mà… đâu mềm yếu vẩn vơ

Cuộc đời đâu phải là những câu thơ
Mà là sân khấu bi, hài… có đủ
Mẹ sắm nhiều vai cho con ngẫm nghĩ
Sông nước về nguồn,
ngọt mát đời con!

                8 tháng 3 -2009
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

HT sao lâu quá không vào thivien, bận thì cũng vào để đọc để xem và cảm nhận hay trao đổi cho vui chứ. Công việc là công việc nhưng trái tim, cảm xúc đừng bắt nó ngủ quên nhé. Chúc vui khoẻ
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Nỗi buồn ai gửi vào thơ
Để cho con sóng nhấp nhô gợn sầu
Thơ là tâm sự đầy vơi
Viết thơ khuây khoả hoà tan nỗi niềm.
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối