Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

EM CÓ NHỚ
              Em có nhớ Sài Gòn chiều chợt nắng ?
             Gió trêu đùa ôm lấy những tàng cây
             Mây lang thang trôi về miền xa lắc
             Tìm lại ai trong khoảnh khắc… muộn màng?

              Em có nhớ mái trường xưa thưở ấy
              Bằng lăng tím ,tím hóa  thơ ngây
              Giờ tan học mình anh đứng đợi
              Chờ em qua hai đứa bước chung đường

              Em có nhớ ?.....? lời nói yêu thương ?
              Mỗi buổi sáng trên giảng đường hai đứa
              Ngắm nhìn trời và mây trắng bay bay
              Em có nhớ lời em đã hứa ?
              Anh đợi chờ đau đáo... ngày xưa

               
               Em có nhớ  những lần ta hò hẹn ?
              Quán  bên  đường xa lạ bỗng thành quen
              Anh thường trễ ,em hay hận hờn anh em nhé !
               Không phải tại anh nào anh  muốn thế !...
               Lũ trẻ dạy kèm trong sáng ngây ngô
               Phương trình toán anh chưa giải được
               Vì thế nên đành trễ hẹn với em...
             
             Em có nhớ bản nhạc dịu êm ?
             Đêm quán cóc trên đường Nguyễn Huệ
             Thành Phố về khuya sao huyên náo thế ?
             Màu hoa nào trong nỗi nhớ không tên?
             Yêu biết mấy lần hẹn hò năm cũ
              Em cà phê sữa ,anh cà phê đen....
              Tay nắm lấy bàn tay
              ......................................................
             Sao mặn đắng ly cà phê chưa uống cạn ?
             Giờ chia ly ta chẳng nói điều gì !

             Em có nhớ hôm nào anh làm thi sĩ ?
             Thả hồn theo tà áo tím mưa bay
             Ngõ đợi em về tôi nhặt lá đầy tay
             Sài Gòn thu đến....không vàng hoa cúc
             Sao bâng khuâng trông mắt mơ màng ?
             Anh trở lại đây gọi mùa sang
             Nhìn hàng cây chiều nay trút lá...
             Gom nhặt thành thuyền hoa mang thả
             Xuống dòng đời sóng nước mênh mang
             Anh xin giữ chút kĩ niệm thở than
             Một ít  hương nồng đêm tóc rối ....
             Ngoài kia có người đang hối lỗi
             Gió về xạc xào trêu những vần thơ

             Em có nhớ lời yêu đành dang dỡ ?
             Ly rượu tình uống cạn chia phôi
             Sài Gòn cơn mưa chiều đến vội
             Nhỏ xuống bên hiên một giọt buồn !
               
            Em có nhớ ....đêm Sài Gòn đang ngái ngủ
            Kí túc xá ...  thui thủi mình em
            Em giận hờn ,anh không đến nửa
            Nụ nôn nồng ấm của ngày qua
            Giờ phai tàn theo gió cuốn bay xa.

          Em có nhớ  ?....................................
.           ...........................................................
          Em có nhớ đêm trăng tình mùa hạ?
          Ta chia ly từ biệt mái trường
          Câu thơ còn đọng hương trên lá
          Gọi mùa lên trông trẻo bờ môi
          Em có nhớ ngày xa xưa ấy ?
          Tạm biệt em ,giả biệt Sài Thành
          Con đường cũ mơ màng giờ đưa tiễn
          Cơn gió nào làm mắt lệ rưng rưng ?
          Ga nhỏ chiều nao một người thả bộ
          Dòng sông này ru nỗi nhớ hư không
          Lênh đênh tình buồn khắc khoải chờ mong
          Lá hát trên cây tiễn người li biệt
          Nghe chút dỗi hờn trông đôi mắt biếc
          Biết đến bao giờ ngày trở lại ?
          Lối ấy anh về vắng bóng ai?
            ..........................................?
           Em đâu rồi ?.........   
        ........................,Sài Gòn ơi!                   
           
             
                           
                      4/2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

Theo yêu cầu. Gởi tặng Tùng ĐT bài thơ với kết thúc có hậu.

TÀI SẢN
             (Tặng người bạn vừa mới kết hôn)

Ta bỗng thành người giàu nhất hành tinh
Vì có được nụ cười em ngà ngọc
Một lượn sóng huyền, thơm dòng suối tóc
Đôi mắt tuyệt vời vô giá tặng riêng ta.

Ta thấy mình tự hào nhất trần gian
Vì có được trái tim em cao quý
Một tấm lòng hơn những điều ta nghĩ
Ngọt lịm tình thương
Nhân hậu với mọi người

Ta thấy mình hạnh phúc nhất trên đời
Bữa cơm ngon hơn nhà hàng sang trọng
Em nấu đợi ta về
Ngập ngừng bên cánh võng
Một lời yêu
Mệt mỏi bỗng dần tan…

Ta thấy mình may mắn nhất thế gian
Hơn bất cứ gã trai nào trên trái đất
Được em ban một tình yêu rất thật
Lửa tâm hồn em
Đốt cháy dịu mềm.

Ta không còn phải sợ mất em
Vì sợi chỉ yêu đã cột vào một nửa
Vì ta cảm nhận được tình em chan chứa
Như dòng sông ngọt mát những phù sa.

Em cũng không còn phải sợ mất ta
Lối hẹn giờ đã chung đường hai đứa
Đêm hoang liêu tân hôn về gõ cửa
Một cơn say
Ngiêng ngả tiếng em cười.
                                            MẮT BÃO
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

XIN ĐƯỢC MỘT LẦN
Xin được một lần quay về nơi ấy
Khung trời xanh ôn lại chút thơ ngây
Con đường kĩ niệm nhoà trong nắng
Chân bước ngập ngừng giây phút bâng khuâng

Xin được một lần quay về nơi ấy
Tìm trong cỏ biếc một mùi hương
Còn không ánh mắt ngày xưa đợi?
Áo bay tím cả khoảng trời thương

Xin được một lần quay về nơi ấy
Chỗ em ngồi viết tiếp vần thơ
Lật trang lưu bút lòng xao động
Riêng mình giữ mãi khoảnh trời mơ

Xin được một lần quay về nơi ấy
Vòng tay bè bạn một đêm say
Để thương để nhớ khung trời mộng
Nơi ấy bây giờ ....
              Tôi vẫn mong !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Mai xa trường em có buồn không ?
Hay em sẽ khóc giữa mùa hạ cuối
Thôi ta xa cho mùa không có tuổi
Giọt lệ nào còn đọng lại bờ mi ?

Mai xa trường em muốn nói điều chi?
Sao ánh mắt ấy lại nhìn tôi da diết ?
Dấu kín trong lòng tâm sự đêm qua
Mai tôi đi rồi em chẳng nói ra ?

Bỏ lại em ngẩn ngơ tà áo trắng
Sân trường chiều nay rưng rưng giọt nắng
Nghe đâu đây chiếc lá rơi thầm lặng
Chạm xuống bên hiên tiếng thở dài

Em sẽ làm gì vào những sớm mai ?
Ai đang khóc cho một lần li biệt ?
Kĩ niệm ngày xưa nhạt nhòa tan biến
Chút bâng khuâng xao xuyến tình đầu

Dẫu biết đời là một cuộc bể dâu
Trong kiếp người mưu sinh đầy lận đận
Tôi trở về miền đất nhớ xa xôi
Với biết bao nỗi buồn chưa nói !

Thôi,...
Giã biệt em ,giã biệt Sài Gòn
Giã biệt giảng đường hơn một lần trễ hẹn
Giã biệt con đường hằn in dấu chân quen
Nơi xưa ấy tôi một thời đã sống
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Con đò này về Tây Đô anh đi không?
Chiều quê mẹ âm thầm đứng đợi
Anh có nghe từng cơn sóng vỗ ?
Gọi anh về lại với quê xưa

Vào một ngày trời vắng, nắng thưa
Anh gặp lại người thân năm dài xa cách
Gặp lại mẹ hiền đôi mắt rưng rưng …
Gặp lại em nhỏ dại khờ bím tóc ngang lưng


Ôm lấy dòng sông hoa lục bình tím ngát
Thưở còn thơ đã bao lần tắm mát
…………………………………
Anh đi rồi …,
ngày ấy …,
               … tiễn đưa
Em gái thẹn thùng trong màu áo mới


Nụ tầm xuân ,mai vàng có đợi?
Người đi chưa về lại quê hương
Ở nơi này anh có một người thương !
Chiều đến  thường ra bờ sông hò hẹn
Dõi mắt nhìn phương trời xa xanh thẳm
Chút u buồn ,gửi mộng xa xăm…


Con đò này về Tây Đô anh đi không?
Mẹ già đang đợi ,em nhỏ chờ mong !
Con đò hãy nhắn dùm anh lời hẹn ước
Anh sẽ về ...
………………………………………..
Anh sẽ về ngày ấy không xa.!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

CÓ NHỮNG LÚC
Có những lúc ta vô tình đánh mất
Nụ cười duyên ngọt lịm tự bao giờ
Có những lúc trái tim đang mắc nợ
Chút ân tình của người trả chưa xong

 Có những lúc ta mỏi nhớ mong
 Hình bóng diễm kiều nơi phương trời xa lắc
 Tóc dài đen vành nón nghiêng e ấp
 Đã nhạt nhòa theo kí ức chơi vơi !

Có những lúc đắm mình giữa biển khơi
Tâm hồn ta là muôn trùng cơn sóng dữ
Đem trái tim trót  trao người viễn xứ
Chút dỗi hờn ai đánh cắp kiếm chưa ra

Có những lúc ta tự nhủ ta
Phải đứng dậy sau một lần vấp ngã
Cuộc sống là khoảng trời mơ ước
Ta trân trọng nâng niu từng ngày

Có những lúc ta uống thật say
Để quên hết cuộc đời đầy chua chát
Văng vẳng bên tai dòng sông len lén hát
Gọi mây về ôm nỗi nhớ cô đơn

Có những lúc cơn mưa chiều bất chợt
Ta xòa tay hứng những giọt tình
Rơi tí tánh trên sân trường lặng lẽ
Chốn cũ nơi này vắng những tiếng ve

Có những lúc ta nhìn nhau nói khẻ
Lời yêu thương ánh mắt dịu dàng
Giờ đâu còn ?Mây hạ lang thang
Rong rủi đi tìm ngày xưa yêu dấu

Dẫu biết đời là một cuộc bể dâu
Có những lúc ta cảm thấy mình mệt mỏi
Ai trải qua cuộc tình nông nổi ?
Mặc cho mình vướng bận sầu đau

Có những lúc lạc giấc chiêm bao
Ta mơ thấy em về gõ cửa
Có những lúc …

Ta bỏ sau lưng nhọc nhằn hoài niệm
Rồi quên hết
Chợt nhận ra rằng mình đã lớn thêm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Tặng thầy giáo trẻ Huy Tùng với ký ức tuổi học trò còn tươi nguyên.
      THẾ RỒI MỘT MÙA HÈ
I. Cánh phượng ngoài song
   Rụt rè thắp lửa
   Năm học sắp tàn,
   Mùa hè đến vội,
   Lưu bút trao nhau
   Màu mực tím còn nguyên trang vở
   Tôi bắt gặp đâu đây những kỷ niệm xa rồi.

II. Trống tan trường rộn rã bồi hồi
   Em về qua phố
   Tóc xoã mênh mông khung trời đầy gió
   Một chút buồn, một chút nhớ vu vơ...

   Đôi môi hồng tinh nghịch ngây thơ
   Cắn nhỏ nhẻ trái ô mai ngọt
   Một quả cóc, một quả xoài...trong cặp
   Một tiếng cười quấn quít lá me bay.

III. Lá thư hồng tôi chẳng dám trao tay
    Giấu trong túi áo bên trái tim bổi hổi
    Muốn mời em ly chè đậu đỏ
    Câu ngỏ lời ấp úng đâu đâu
    Để mỗi chiều tan trường...
    Tôi lẽo đẽo theo sau.

                5. 1987
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Cô thích bài thơ CÓ NHỮNG LÚC của Tùng, hình như thơ Tùng có chút gì chính chắn hơn, dòng cảm xúc liền mạch hơn và hồn thơ đau đáu một nỗi niềm hoài niệm xưa khiến người đọc cũng da diết bâng khuâng.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Em rất cảm ơn cô rất nhiều vì đã đọng viên em !
Em chút cô sức khỏe ,hạnh phúc và trọn vẹn niềm vui
Tặng cô LL bài thơ:
          
           CÒN CHÚT GÌ

Còn chút gì mảnh trăng vàng hiu hắt ?
Kĩ niệm xưa ngơ ngác chốn thị thành
Hỏi hoàng hôn chập chờn bao giấc ngủ
Mưa phương này chạnh nỗi chờ mong

Anh đi rồi !
                  ngày ấy …
                                       một cơn dông…
Con đường đợi nhạt nhòa màu sương khói
Bước chân quen về đâu rất vội?
Mùa hạ vàng sắc nhớ hắt hiu

Còn chút gì năm tháng cô liêu ?
Đôi cánh mỏi xuôi về miền xa lắc
Chiếc lá rơi lặng  thầm anh cúi nhặt
Vùi niềm đau xao xác phía chân trời

Còn chút gì nỗi nhớ chơi vơi ?
Chợt tắt lịm trong chiều heo hút gió
Mảnh tình xưa lời yêu chưa ngỏ
Thoáng ngậm ngùi khúc hát chia ly

Còn chút gì ?…
Còn chút gì lệ ước quen mi?
Ngày anh đi ,em một lần đưa tiễn
Ngàn năm nợ mãi lời hẹn ước
Đọng lại chút sầu trong mắt ai?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

...
Thu đi
lác đác
lá vàng

Nắng tàn
hiu hắt
bên sông

Hoàng hôn
khói sóng
cho lòng
nhớ thương

Trời chiều
lữ khánh
tha hương

Mênh mông ,
xa vắng ,
tiếng ai ,
gọi đò ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối