Mẹ hãy về bên con
Đốt lên ba nén hương trầm
Con mong ước mẹ về thăm con thường
Ầu ơ ,nhịp võng thân thương
Con hay hoang tưởng vấn vương lạ đời
Thơ con nói chẳng đủ lời
Vui buồn trọn kiếp mảng đời mẹ nha!
Tiếng mẹ ngày một cách xa
Tuổi con ngày một thêm già mẹ ơi
Ầu ơ nhịp võng rã rời
Tuổi thơ con lớn ...gánh đời nặng thêm
Thân già chẳng quản ngày đêm
Lưng mẹ còng xuống...nâng lên con khờ
Ôm nhiều khát vọng ước mơ
Con đi xa mãi bến bờ biển khơi
Bao phen vật đổi sao dời
Để con với mẹ số trời đôi nơi
Mẹ giờ tịnh độ thảnh thơi
Riêng con vẫn thắp đèn trời đêm đêm
Cỏi trên mẹ được ấm êm
Dưới nầy con mới êm đềm sống vui
Chạnh lòng đôi lúc ngậm ngùi
Cơm canh dâng mẹ sao ruồi đến ăn?
Đâu cần che miệng thế gian
Đậu hủ rau đắng đèn nhang chung trà...
Mẹ con mình cứ khề khà
Phí chi mấy đỉa thịt gà, heo quay...
Mẹ cười con cũng ăn chay?
Dạ thưa con chỉ ăn mày mẹ thôi
Nhớ thời trứng vịt chẻ đôi
Bát canh rau muống mùn tơi ngon rồi
Chá chiên bầu luộc hiếm thôi
Lâu lâu mẹ thưởng cho nồi tép kho
Ăn nhiều con bụng tròn vo
Học văn học vỏ không lo thua đời
Nhắc chuyện cũ dạ bồi hồi
Vâng lời mẹ con đã thôi-không buồn
hmhiennhan
Bài thơ về cha
Con thường làm thơ nhớ công ơn mẹ
Nhưng ít khi nào chịu nhắc đến cha
Trong lòng con đầy mâu thuẫn xót xa
Thương và ghét cứ trộn hòa lý lẻ
Có những lúc cha làm con kính nể!
Khi cha hiền hòa thương mẹ thương con
Nhưng cha thường xuyên làm mẹ héo hon
Vì tính ích kỷ ham mê vợ bé
Mẹ vất vả kiếm tiền nuôi con trẻ
Gặp lúc khó khăn phải cậy đến bà
Ra ngoài đường cha vui vẻ hào hoa
Sao về nhà lại khắc khe, hoạnh họe?
Con được ngoại dưỡng nuôi từ tấm bé
Mỗi tháng đôi ngày mới được gặp cha
Cười nói hân hoan khi được cho quà
Đâu hiểu nổi cha còn nhiều lối rẽ?
Lớn khôn rồi rỏ nỗi đau của mẹ
Con không còn muốn thân thiết với cha
Tình cha con mình ngày một cách xa
Dù với con cha cũng không quá tệ
Ngày cha mất con gục đầu lặng lẽ
Cảm nhận mình đã có tội với cha
Trong mắt con suối lệ cũng chảy ra
Tình phụ tử dù sao ...cũng không nhẹ
Nhớ ngoại, mẹ thì con lại ghét cha
Nhưng công ơn cha con không phủ nhận
Tâm hồn con chen nhói đau, hụt hẩng
Cứ trộn hòa thương ghét khó nói ra
Tổng hợp hết những chuyện đã trôi qua
Con đáng nhận những đòn roi cha phạt
Cha đánh con nhưng cha không quá ác
Rồi vết thương lòng cũng đã liền da
Tội lỗi con chắc cha cũng thứ tha
Phận làm con đã lỗi câu hiếu đạo
Cha con mình đã có chung dòng máu
Không có cha ...làm sao con sinh ra?
hmhiennhan
Đúng thế. Nhiều lúc chúng ta ko công bằng với cha. Nhưng dù sao anh cũng còn viết được cho cha của mình, còn Quế Hằng chưa viết được bài nào. Xin chia xẻ với anh.
Tình anh đẹp như giấc mơ thi sỹ Em ngỡ ngàng tưởng mình sống trong thơ
Con tạ tội cùng cha
Bài thơ thứ hai con viết về cha
Phận làm con phải khắc ghi ân đức
Con kể hết những điều sâu kín nhất
Để tâm hồn vơi bớt nỗi xót xa
Tuổi thơ con được vui sống bên bà
Gánh nặng mưu sinh nằm trên vai mẹ
Cha ở Sài gòn thỉnh thoảng mới về
Ban con đòn roi nhiều hơn quà bánh
Nhưng con kiêu hãnh thường khoe với bạn
Cha của mình thật dũng mãnh tài ba
Con quá hồn nhiên đâu kịp hiểu ra
Những bất hạnh mà mẹ con phải nhận
Lớn khôn rồi con đâm ra thù hận
Hổn hào với bầy vợ bé của ba
Ở bên ngoài cha sang trọng hào hoa
Bỏ mặc đàn con ngoại, mẹ nuôi nấng?
Lương tâm cha cũng ít nhiều hối hận
Rèn luyện con tính tự chủ thật hay
Hướng dẩn con đi những bước đường dài
Như tướng soái yêu thương người lính trận
Ơn của cha con hẹp hòi phủ nhận
Bỏ ngoài tai lời khuyên giải của bà
Dù thế nào cha cũng vẫn là cha
Sâu thẳm lòng con não nề tình cảm
Cuộc đời cha cũng gió bão thăng trầm
Chuyện làm ăn thành công chen thất bại
Lúc cha thông minh, lúc thời khờ dại
Đưa cả gia đình vào cảnh tối tăm
Ngẫm kỷ cha cũng thương con nhiều lắm
Không có cha con đâu dể thành người
Dù cho con nước mắt hay nụ cười
Cha cũng đã chấp thêm con đôi cánh
hmhiennhan
Gởi anh Hiền Nhân Đọc những bài thơ của anh viết về cha mẹ mà nước mắt em tuôn rơi!Về gia cảnh cuộc sống của chúng mình có rất nhiều điểm tương đồng.Em cũng rất hạnh phúc trong những năm tháng ngắn ngủi quen biết anh.Rất tiếc bây giờ chúng mình đã mỗi người đi một ngã? Em vẫn thường xuyên tụng kinh niệm Phật và cầu mong ân trên luôn che chở cho anh...Lời ngắn ý dài, em tin anh cũng hiểu em muốn nói gì. Đường trần một thuở kết thân Mà sao chỉ thấy muôn phần chông chênh? Chân đi mà bước gập ghềnh Tình trường cũng lắm bồng bềnh xót xa Xa thì mấy bước cũng xa Gần thì mấy biển vượt qua cũng gần Hữu duyên thiên lý tình thâm Vô duyên đối diện nợ nần vứt đi HT YẾN LOAN
Chào Yến Loan!
Em lúc nầy vẫn khỏe chứ? Công việc nơi bệnh viện có vất vả lắm không hởi cô trưởng khoa nhân ái?Anh thì vẫn bình thường , nhưng việc buôn bán tất bật quá, không còn thời
gian đi đâu.Rất mừng là còn được em để mắt tới
Biển và Sóng Biển và sóng khó có thể tách rời
Dù sóng có muốn dời xa khỏi biển
Anh với em vẫn suốt đời quyến luyến
Dù bến bờ mình không được gần nhau
Phận bọt bèo anh chẳng muốn vói cao
Tiếng em gọi sao nghe ấm lòng quá
Anh yêu em như sóng yêu biển cả
Lúc thét gào là lúc gặp lao đao
Dẫu có phải trãi qua bao gió bão
Sóng rả rời nhưng sóng vẫn nhô cao
Vẫn nhớ lời em thề nguyện ngày nào
Đầu bạc trắng vẫn bên nhau suốt kiếp
Giấc mơ hồng êm trôi 2
Muốn gì anh hãy làm đi
Đừng thêm giọt nhớ vào ly đã tràn
Bên nhau khoảnh khắc nghìn vàng
Rạng đông trời sáng trăng tàn duyên tan
Trời ơi! lời nói bướng ngang
Đúng như bản tính của nàng Ngọc Mai
Rồi em lộ rỏ hình hài
Sau làn vải trắng không cài nút khuy
Ngập chìm thung lũng mê ly
Chung nhau hơi thở cuồng si tuyệt vời
Hồn như xuống biển lên trời
Anh không còn biết mộng đời phù du
Hmhiennhan