Trang trong tổng số 79 trang (781 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hmhiennhan

Đánh rơi nụ cười.

Cái câu của TT đươc anh trai HIÊN NHÂN phá TT rất vui và copy lại đây để dành và nhân tiện hoa theo 1 chút cười mim mim vui hì hì...

HIÊN NHÂN:

Tôi đi tôi xách theo tôi,
Tôi về lạc mất hồn tôi chỗ người?
Ngày đi tất cả tốt tươi,
Ngày về để rớt nụ cười nơi đâu?

Vườn mơ sao lắm trái sầu?
Cây Si anh được bền lâu mấy mùa?
Thôi anh! em xin chào thua,
Tình như thời tiết nắng mưa vô thường?

Dẩn em qua cầu đoạn trường,
Chắc em lội ruộng lội mương em về?...

TT họa lại xem sao nhe,;

Tôi đi tôi xách theo tôi
Tôi về gởi lại tim tôi nhà người
Chút tình hoa lá tốt tươi
Chút hương mặn nồng nụ cười mộng mơ

Vườn thơ mấy bận ngẩn ngơ
Anh thương thì chớ vẩn vơ tình này
Thôi nhé xin chớ đợi ngày
Tim người thì đã như vầy yêu thương

Cuộc đời mấy nẻo tinh trường
Em về mưa nắng yêu thương để dành./
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

kimle 15:20 02-01-2010


Em họa lại bài ANH ĐÃ HIỀU nè anh



Có nhũng lúc em cần người để tựa

Để vỗ về trong giấc mộng năm canh

Để chở che khi gió lạnh qua mành

Nhưng chẳng biết bờ vai nào để tựa



Cuộc đời này vẫn còn nhiều sóng gió

Nếu có người bên cạnh để chở che

Hóa ưu phiền thành khao khát đam mê

Em tin chắc đó là người chân chính



Nới với anh đó là lời sâu kìn

Tự đáy lòng em khao khát một tình yêu

Nhưng phài đâu yêu dễ biết bao nhiêu

Vì em sợ cuộc đời nhiều sóng gió



Một lần vấp là một lần đau khổ

Biết làm sao để thoát cảnh khổ đau

Bao lâu nay em vẫn sống lất lây

Trong tình cảm với mọi điều thua thiệt



Mưa nắng xứ người không làm em cách biệt

Chịu đựng dẻo dai, em cố gắng vươn lên

Một mình em chèo chống một con thuyến

Trong sóng lớn chợt thấy mình nhỏ bé...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Bốn hướng tình sầu

Trăng lạnh lùng thơ thẩn đứng lặng im
Lắng nghe tiếng thầm thì của cơn sóng
Lời tình yêu biển ngàn đời vang vọng
Khúc nhạc tình lưu mãi đến ngàn năm

Nùi bơ vơ chờ đợi với tháng năm
Mặc mưa gió vẫn không hề lay chuyển
Dạ sắc son một đời còn quyến luyến
Vẫn nhủ thầm mình đợi nhé, biến ơi

Chỉ thương mây chờ đợi ánh trăng rơi
Để ôm lấy một tình yeu bất diệt
Nhưng cuộc đời đâu như mình thêu dệt
Nên suốt đời mây vẫn cứ lẻ loi

Đừng đợi chờ trăng nhé hỡi mây ơi
Vì trăng đã nặng hẹn thề với biến
Núi và mây dù tình còn quyến luyến
Cũng mãi là những mảnh vỡ tình xa
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Tuổi học trò của tôi

Tuổi thơ tôi ngày ấy đã xa rồi,
Thỉnh thoảng chỉ quay về theo ký ức,
Quyển lưu bút nhạt phai đi màu mực,
Nhịp trống trường vẫn lay động hồn tôi.

Thầy cô xưa ai cũng đã già rồi,
Bạn bè kẻ chân trời người góc biển,
Tình cờ gặp nhau vỡ òa quyến luyến,
Nhắc chuyện đời lệ ứa thắm má môi

Tuổi học trò ai cũng ham nổi trội,
Dân Petrus Ký giỏi học và chơi,
Thể thao ,văn nghệ đều rất tuyệt vời,
Chuyện trai gái thì thôi khỏi phải nói...

Trường nam sinh tìm đâu ra bạn nữ?
Chẳng khó gì khi kết nghĩa Gia Long,
Tổng hội sinh viên còn đến liên thông,
Hội liên trường có it nhiều "chiến sữ"

Những ngày xuống đường những đêm không ngủ,
Giàn ná thun, đá chọi lưu đạn cay,
Sân trường tràn ngập lửa đỏ, kẻm gai,
Tiếng hát hào hùng đòi quyền dân chủ.

Nhắc lại chuyện xưa lòng buồn man mác,
Nhưng hành trang cũng rớt lại nụ cười,
Dẩu số phận mổi người một khác,
Áo trắng học trò vĩnh cửu đẹp tươi...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Hai phương trời mộng ảo

Gió đi vào cỏi ảo ,trống chơi vơi,
Anh hụt hẩng trước hai bờ sáng tối,
Em đừng làm hồn anh thêm bối rối,
Khi nỗi lòng hai đứa cách 2 nơi

Nếu biển nhớ ở nơi em man mác,
Cây sầu đông anh cũng đã nở bông,
Trách gì đây? héo úa nhuộm tím lòng,
Người đến sau gượng cười che tiếng nấc.

Trái tương tư em mời anh nếm thử,
Đắng chát hồn, đành phải sớm quay lưng,
Lời ngọt ngào em gởi tặng người dưng,
Bão nhung nhớ em trút anh gánh chịu?

Tuổi chúng mình đã không còn nông nỗi,
Chuyện tình yêu không thể cứ hồn nhiên,
Trái tim anh rất chân thật, thiêng liêng,
Không thể nói riêng những lời gian dối.

Anh mơ ước cửa thiên đường mở lối,
Vững niềm tin điều tốt sẽ xảy ra,
Anh và em nếm trãi đủ phong ba,
Cùng hội tụ trên đỉnh cao  chói lọi?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

KimLe trả lời HN

Em vẫn ước nụ cười là giọt nước
Dù biết rằng điều đó chẳng xảy ra
Cũng như anh và em vẫn quá xa
Đại dương đó làm sao em vượt nỗi?

Chuyện tình yêu không còn thời nông nổi
Trái tim nghe tiếng nói nhỏ rất riêng
Tình yêu anh vẫn chỉ mãi dành riêng
Một ai đó dù đã xa dịu vợi....

Trái chín  ngọt em mời anh nếm vội
Chưa thấm lòng anh đã vội quay lưng
Bảo đắng cay không phải chín ngọt lừng
Bao chua chát anh dành em gánh chịu

Bởi em biết tình em sầu man mác
Cả tấm lòng anh cũng chẳng dành em
Trách gì nhau khi đường lại xa thêm
Em loi lẻ đến sau đành câm nín

Dòng thời gian hai đầu là đối nghịch
Như tấm lòng hai đứa ở hai nơi
Gió qua miền sáng tối bổng chơi vơi
Em hụt hẫng vượt xa tầm tay với.....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Truc Xanh

Hai phương trời mộng ảo

Gió đi vào cỏi ảo ,trống chơi vơi,
Anh hụt hẩng trước hai bờ sáng tối,
Em đừng làm hồn anh thêm bối rối,
Khi nỗi lòng hai đứa cách 2 nơi

Nếu biển nhớ ở nơi em man mác,
Cây sầu đông anh cũng đã nở bông,
Trách gì đây? héo úa nhuộm tím lòng,
Người đến sau gượng cười che tiếng nấc.

Trái tương tư em mời anh nếm thử,
Đắng chát hồn, đành phải sớm quay lưng,
Lời ngọt ngào em gởi tặng người dưng,
Bão nhung nhớ em trút anh gánh chịu?

Tuổi chúng mình đã không còn nông nỗi,
Chuyện tình yêu không thể cứ hồn nhiên,
Trái tim anh rất chân thật, thiêng liêng,
Không thể nói riêng những lời gian dối.

Anh mơ ước cửa thiên đường mở lối,
Vững niềm tin điều tốt sẽ xảy ra,
Anh và em nếm trãi đủ phong ba,
Cùng hội tụ trên đỉnh cao  chói lọi?
----------
Bài thơ này hay quá. TX xin phép hoạ cùng tác giả:

Góc tình cõi ảo

Nào có thể trách biển dài rộng quá
Trách đại dương sao sóng cứ mênh mang.
Con sóng bạc đầu vẫn mãi lang thang
Như ngàn năm tìm hoài một bờ bến…

Chuyện tình yêu đâu chỉ lời hò hẹn
Để lòng mình hụt hẫng ngóng trông nhau
Những miên man như sóng cuốn chân cầu
Tình cõi ảo sao nhớ nhung day dứt.

Bao canh khuya chúng mình còn thao thức
Ghép tiếng lòng thành yêu dấu thơ đan
Cùng mộng mơ xây những giấc mộng vàng:
Một ngày mai cửa thiên đàng mở lối..

Dẫu chẳng còn tuổi dại khờ nông nổi
Tiếng yêu này em vẫn tặng riêng anh
Như góc riêng trong  em mãi để dành
Một tình nồng ái ân nơi cõi ảo…
               Trúc Xanh
... Có đường phố nào vui... Cho ta qua một ngày.....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Họa lại bài thơ trên của Trúc xanh

Cảm thông,

Biển dài rộng người ta có thể đo,
Còn tính trước đại dương khi nào nỗi sóng,
Còn mây thì vẫn lang thang với gió,
Đến ngàn năm,không xác định bến bờ.

Chuyện tình yêu khởi đầu từ hò hẹn,
Rồi hai người thương nhớ, ngóng trông nhau,
Đời vô thường  khó tránh cảnh bể dâu,
Hạnh phúc và khổ đau luôn dồn nén,

Nhiều canh khuya chúng mình vương luyến mến,
Trãi nỗi lòng đầy trăn trở vào thơ,
Từ cỏi ảo ta xây đắp ước mơ,
Hạnh phúc được cận kề nhau sớm tối.

Nhưng thiên đường ta có đi sai lối?
Hai phương trời-hai khoản cách xa xôi...
Tiếng yêu nào em dành tặng riêng tôi?
Vẫn có thể đem trao cho người khác?

Tôi đã nghe rõ âm vang bài hát,
Như Tử Kỳ xưa tri ngộ Bá nha,
Nàng Trác văn Quân cũng là gái góa,
Xao xuyến lòng trước Tư mã Tương Như

"Phượng cầu kỳ Hoàng"thành bản tình ca,
Không ngờ đã mở ra trang tình sữ,
Thanh Trúc ơi! em cũng là kỳ nữ,
Thơ với đàn làm rối nhịp tim ta...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Truc Xanh

Đối lại bài thơ trên của hiennhan

Tình ảo cõi thơ

Biển dài rộng người ta có thể đo
Nhưng tính sao những thẳm sâu sóng cuộn?
Em rối lòng vì một lời hò hẹn
Đó phải là thương nhớ không anh?

Cuộc sống hữu hình, niềm vui quá mong manh
Để ta phải tìm nhau trong cõi ảo
Gặp nhau rồi, niềm vui hay giông bão?
Khi tơ lòng trải đẫm những trang thơ.

Rồi từ đây ta lại biết đợi chờ
Biết thấp thỏm ngóng trông, biết nhớ nhung day dứt
Hạnh phúc – ước mơ trao cho nhau rất thực
Đó là thiên đường phải không anh?

Vẫn biết rằng: tiếng yêu sẽ mong manh
Khi thơ là tiếng lòng nhau trao gửi
Vần nào yêu thương, vần nào đắm đuối
Đâu phải tâm tình  anh gửi trọn riêng em.

Nhưng em nghe nhịp tim anh êm đềm
Cho tình em cập bến bờ neo đậu
Cõi ảo hư không vọng tiếng lòng sóng động
Thơ với đàn quyện chung nhịp hòa ca..
... Có đường phố nào vui... Cho ta qua một ngày.....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Tình trong cỏi thơ
Họa là bài thơ trên của Trúc Xanh,có suy diễn.

Biển dài rộng người ta có thể đo,
Nhưng không đo được lòng người bé nhỏ,
Cuộc tình ta êm đềm hay sóng gió?
Nhưng ảo thôi! đâu cần phải hẹn hò.

Cuộc sống thực càng phức tạp,xô bồ,
Ta chán quá xây tình trên mạng ảo,
Chưa biết sẽ vui vẻ hay khổ đau,
Lời giải ấy còn nằm trong ẩn số?

Em thả bài thơ tình nhiều giai điệu,
Lưới mộng mơ úp xuống cuộc đời ta,
Như cây đâm chòi ,nở lộc,đậu hoa,
Tình yêu kết trái mà chưa thể hiểu

Hạnh phúc tưỡng ão đôi khi lại thật?
Miễn không lầm chắc chắn với hình như,
Trúc xanh ơi! ta bất lực với ngôn từ,
Ngại xác định điều trái tim muốn nói?

Trong đầu ta còn rất nhiều câu hỏi,
Lời ngọt ngào chỉ đọng lại bờ môi?
Hai bờ thương nhớ mãi mãi xa xôi,
Để tình cảm ngủ im trong bóng tối?

Ta không muốn làm một người gian dối,
Nên làn ranh cần phân định làm đôi,
Đọc thơ em,ta thương cảm bồi hồi
Nhưng cửa thiên đường thì chưa vói tới...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 79 trang (781 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] ... ›Trang sau »Trang cuối