Nghe mấy anh chị cãi nhau, ờ quên, tranh luận cứ ong ong hết cả cái đầu, lòng văn vòng, chả vui vẻ tí nào
Thực ra không có tiền chưa hẳn là đã chơi được. Em có một người họ hàng (vai vế tùm lum cả em chả nhớ, nhưng mà em gọi người đó bằng ông). Ông là hoạ sĩ, nhà nghèo. Ông có một thú chơi đá quý từ năm 17 tuổi. Ông cư dành dụm tiền, mua đá về ngắm, quan sát, rồi đi tìm hiểu trong giới đá quý. Khổ, tiền ít, cứ mua viên này, nghiên cứu chán rồi lại bán đi lấy tiền nghiên cứu đến viên khác. Giờ ông cũng rành mấy thứ đó lắm. Nhà ông vẫn nghèo (nhưng cũng không phải là do cái thú chơi của ông đâu)
Em thử xem mấy cái thú chơi anh Phụng nói cái nào ít tốn kém nhất nhé:
- Âm nhạc: em nghĩ chỉ tốn tiền mua đàn thôi, dành dụm hết năm này qua tháng khác thì cũng phải có chứ, em nghĩ bố mẹ cho thêm một tí vào khoản này cũng không có vấn đề gì. Chơi nhuần nhuyễn một loại cũng phải nhiều thời gian, đủ để dành tiền mua cái tiếp theo. Đó là chưa kể nhà đã có sẵn đàn rồi. Em cũng thích cái trò này lắm nhưng mà bố mẹ em không thích, chỉ có ông chú bày vẽ cho, em cũng không có thời gian thành ra bây giờ cứ gọi là mổ cò [buồn]
- Mỹ thuật: cái này chắc ít tốn kém hơn đàn, nhưng mà mấy hộp bút xịn cũng đắt lắm. Nói chung để dành tiền, thế là xong.
- Ẩm thực: chỉ cần vài quyển sách nấu ăn, nhờ mẹ "đổi món" hằng ngày, mua thêm mấy thứ lặt vặt là xong thôi mà. Cái này có lực lượng tiêu thụ khá đông đảo, miễn là sản phẩm đừng có lập dị quá đáng.
- Sách: Em nghĩ cái này dễ nhất, sách lúc nào chả cần, đọc càng nhiều càng tốt (chọn lọc). Mua một quyển hay về ngắm cái bìa thôi đã đủ sướng bay lên mây. Không thì ebook trên mạng cũng nhiều, ra cửa hàng sách cũ còn kiếm đc những quyển xuất bản đã lâu, mà rẻ.
- Mấy cái thời trang phụ kiện em không rành, không biết, không quan tâm, nhưng chơi mấy cái đó tốn kém hơn cả.
Nói chung là chọn cái mà chơi, ăn chơi cũng đâu tốn lắm, nhất là khi chị tự kiếm ra tiền và không dùng nó vào việc khác quan trọng hơn.
Còn sự đau khổ của nhân loại rồi mấy cái nghiên cứu đó em không bàn, có tiền đi làm từ thiện thì tốt quá rồi. Em cũng thắc mắc y như chị qecun, sao không mang mấy chục tỉ hỗ trợ cho các nước kém phát triển? Nhưng mà em cứ tâm niệm thế này: việc gì mà không có lợi nhuận, không ra nhiều tiền thì xã hội tư bản sẽ không làm, mấy trò nghiên cứu, đổ tiền vào mấy thứ không đâu chắc còn cái gì bên trong, lớn lên rồi biết.
Trung lập
Môn toả hoàng hôn,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.