001
Em về trước biển lộng gió
Đưa tay nhẹ vờn cơn sóng nhỏ
Nước xõa nhòe ...
Khóe mắt em cay cay
Run run bờ môi nếm vị mặn đắng
Cát trắng trôi đi
Dấu chân thổn thức ...
Ngày thuyền xa bến mù khơi
Lời ru theo gió về cuối chân trời
Người đi
Nắng tắt
Gió mây ngày bão tố
Em ngồi ôm bóng đợi chờ
dài thêm nổi nhớ
Đêm bơ vơ
ngóng
trông ...
Em về trước biển lộng gió
Vai gầy khoác lại chiều vàng năm ấy
Dấu chân thì thầm bước đi
bên rì rào sóng nước
Bờ in nghiêng còn đôi bóng tình nhân ...
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
002
Tà tà khói
lưa thưa tàn rơi
Nhấp nhả hà hơi
Men đắng thuốc ...
Tà tà suy tư theo làn khói
Lưa thưa lối nghĩ buông tàn rơi
Nhấp nhô mấy nổi gian truân đời
Men say mê đắng cuồng thân này ...
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
003
Vân vi chén đắng
li rượu say
ngang vầng trăng tự hỏi
tri kỷ còn đâu ?
câu thơ rơi gãy
nhạt nhòa bút nghiêng sầu …
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
004
Rót chén đầy vơi
Mời gió mây
Uống cạn
Đời …
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
005
Tuyết cỡi gió dạo chơi không về
Đê mê hồn nhiên phiêu lãng ...
hàng dương lạnh căm
xa xăm đèn phố lập lòe ...
Muôn người chăm chăm vội vã
Dấu chân chìm đắm
Ai tìm ai đêm cô đơn lạc lối ...
đơn côi
tôi lạc chìm đôi vần thơ mỏi mệt
Ru lòng
viết cạn hồn thương …
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
006
ngày trôi xa
đêm buông màn khép ru hàng mi mỏi mệt
gác lại bao phiền muộn không tên ...
bên cửa gió nép mình
giữa đêm lặng
những lãng quên vùng dậy trong giấc mơ
chen chúc từ phía ký ức
đòi đi cùng nổi nhớ
tất cả vội vàng
băng qua muôn lối
bơ vơ
không đầu không cuối ...
tỉnh mơ
mộng chiêm bao ...
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
007
Nắng xé tàn mây tìm đến ta
Ta tung đôi cửa đón nắng vào
Chút ấm áp sao đê mê
Trong hơi sương mờ nắng khẽ cười
Buông sợi vàng hong khô mái đầu ta ...
Mặc cho tuyết ngủ yên bên đám cỏ
mặc cho gió bông đùa trên ngọn cây
Mặc cho mây xa xôi đang quay về
Ta khát khao giang đôi tay ôm nắng
Muốn giữ mãi chút ấm áp cõi lòng
Muốn giữ lại chút nồng nàn ru dáng đời tha phương ...
Nắng ! Ta nhớ người trong vấn vương
Nắng ! Hẹn mùa vàng xa xôi ...
Mây rồi giăng kín lối
Gió rồi thổi dáng nắng bay đi
Tuyết rồi ru nắng vào cõi mịt mơ
Đông về qua, chầm chập trôi xa
Đành thôi ta, hôn lên bờ nổi nhớ ...
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
008
khách qua nhà chẳng thấy gia gia
nước ấm chưa pha, trà lạnh ngắt
đôi hài nho nhỏ chó nằm lên
lim dim mắt sầu buồn không sủa
trước hiên sau hiên đều vắng lặng
có chăng khách tự đến ngồi chơi
nhấm nháp li trà thiu đỡ tạm
hai hàm lạnh buốt gió đông qua
khách ở xa khách ở đường xa
gia gia đang bận người không tiếp
hiên nhà phủ vắng mùa băng giá
chiếc lá rơi khách ơi ra về!
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
009
Ơi bếp hồng !
Đông nào xa còn vương mùi khói
Ánh lửa lập lòe
Dáng mẹ ngồi bên con ngày buốt giá
Nghe thở dài tiếng gió ùa qua mái nhà,
tiếng gà gọi trưa,
tiếng mưa rơi lách tách ngoài hiên vắng lạnh ...
Con, manh áo ấm co ro đôi bàn tay nhỏ
xòe hết ngón bập bùng bên ánh lửa
Nhoẻm miệng cười nghe mẹ kể chuyện ngày xưa ...
rồi hân hoan vui tiếng bố về
Mùa hôm sớm nơi ánh mắt sum vầy một chốn quê .
Rồi khôn lớn, rồi theo chân trời xứ lạ
Để trôi xa những ngày đông, xa ...
bếp hồng ấm lòng con, da diết nhớ
Tha phương biết ngày nao trở lại …
Một mai này con trở về bên mẹ,
xòe bàn tay hong bếp lửa mùa Đông !
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
010
Bước chân chìm vào nhá nhem đêm
Vô tận con đường dài như đã ...
Độc bộ hành ta trở về
Tuyết thê lương từng thớ da buốt lạnh
Lẻ bóng thùy dương gió rít qua
Ngày vội xa, đêm vội vàng buông
Vệt thời gian băng qua mùa đông
Trong chạng vạng êm đềm mùa trôi đi
Dấu chân vẽ lối độc bộ hành ...
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook