Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [273] [274] [275] [276] [277] [278] [279] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Làm thơ yêu anh


Em lại viết những vần thơ yêu anh
Một tình yêu cho em những ngọt lành
Bao mến thương tình cờ đã gặp
Mật giọt xuống đời-tình đơm ngọc long lanh

Anh là gió mang cho em dịu mát
Là hương đời trao cho em nồng say
Là giọt nắng trên cỏ xanh bát ngát
Là hiền hoà để em nép vào tay

Ước được yêu anh trọn hết kiếp này
Ước được anh yêu bây giờ, mãi mãi
Mỗi ngày có nhau, dệt thêm bao dấu ái
Xua hết nhọc nhằn, buồn đau cũng trôi xa

Em là vầng trăng xanh gửi vào đêm chút mượt mà
Chút viễn mộng cho tháng ngày êm ả
Gửi vào thơ một thoáng xuân, dăm chiều cuối hạ
Một thu vàng, nhặt lá  kết tình em

NT, 15/3/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

** Mang thơ viết ở "Thơ-là thơ hãy nói đi" về:

Giọt sương


Em đâu biết
sương cũng hờn,
cũng giận
Bởi giọt dường mỏng mảnh thế kia
Những long lanh
là nước mắt vờn mi?
Giữa trong trẻo
có muôn vàn cay đắng?

Gió cõng sương về đâu
Khi ngày buông ánh nắng
Nỗi hờn em
Vợi nhẹ chút nào không?

Trong những tươi xinh
rạng rỡ
đóa hồng
Có âm thầm
Níu tình em lại đấy?

Là sương khuya
Sương mai...
Đều cũng vậy
Chỉ mong manh
Mong manh...

NT, 16/3/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

@chị Nguyệt Thu: có bao giờ chị thấy mỏi không hả chị? em gửi chị mấy dòng nhé

MỎI

Có một con sóng mỏi
Gối lên bờ dừng chân
Được bờ ve vuốt kể
Những chuyện tình trăm năm

Có một chiếc lá mỏi
Lắc lư rời cành quen
Đành nương theo ngọn gió
Rơi sâu vào bóng đêm.

Có một tia nắng mỏi
Tìm nơi đỗ bình yên
Chọn một khe cửa nhỏ
Rắc lên khung lụa mềm.

Có một bài ca mỏi
Nửa chừng buông rơi lời
Thành ra bao nốt nhạc
Lơ đễnh rơi và rơi.

Có một lời ru mỏi
Dừng lại bên vành nôi
Sà lên tóc của bé
Kéo thời gian ngừng trôi.

Có một bàn tay mỏi
Dừng lại trên bờ vai
Thành cái xoa vụng dại
Trong nụ cười cả hai.

Có một đôi chân mỏi
Dừng lại trước hiên nhà.
Có một tâm hồn đợi
Cửa mở, ùa nắng pha.

11-3-2010.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

@ngh.mai: Đọc bài thơ Mỏi của em, tự nhiên chị nhớ bài Nỗi niềm của chị, chắc vì bài thơ em bắt đầu bằng "Có một con sóng mỏi", còn chị thì "Có một con sóng nhỏ"

Bài thơ ấy như thế này:


Có một con sóng  nhỏ
Lạc loài nơi biển khơi
Nửa yêu đời sóng gió,
Nửa còn e dập vùi...

Hôm theo thuyền về  bến
Thấy đời như bình yên
Sóng ven bờ âu yếm
Hôn mãi lên đất liền

Từ đó con sóng nhỏ
Thôi còn mơ khơi xa
Tiếng lòng chừng tĩnh lặng
Vỗ bên bờ hiền hoà...

Những hôm trời giông bão
Dội lòng con sóng xưa
Xôn xao ngàn nỗi nhớ
Sóng những muốn tung bờ!

Rồi mặt nước bình yên
Con sóng dường tỉnh mộng
Bên bờ lại vỗ êm
Giấu tiếng lòng xao động...

Lao xao ngàn sóng vỗ
Đưa bao thuyền ra khơi
Ai có nghe trong gió
Âm sóng vang bồi hồi?

(NT, 1992)


Post bài thơ này ra đây, cũng là một cách để trả lời em hôm nay vậy! Con sóng nhỏ trong lòng chị ngày đó hình như đến giờ vẫn còn nguyên, không thay đổi, dù khi thăng khi trầm, khi âm ỉ lúc trào dâng. Để ý cái dòng thời gian em sẽ thấy: 1992! Mười tám năm rồi chứ có ít đâu? Mà có khi mười, hai mươi năm nữa, vẫn sẽ thế! Vậy em nghĩ chị có mỏi không? Có đấy! Có nhiều khi mệt mỏi, thậm chí con sóng ấy còn muốn rã rời và có lúc còn cả muốn buông xuôi, chìm nghỉm. Tưởng thế thôi, qua cơn mỏi mệt, người ta lại đứng dậy và tiếp tục dấn bước, bởi vì con đường phía trước còn chưa phải là ngõ cụt mà! :)
Tiếng lòng còn âm vang mãi để mình lại tiếp tục viết, tiếp tục làm thơ mà diễn tả nỗi lòng mình, nỗi lòng người... :)

Chị rất thích hình ảnh "tia nắng mỏi" trong bài thơ của em:

"Có một tia nắng mỏi
Tìm nơi đỗ bình yên
Chọn một khe cửa nhỏ
Rắc lên khung lụa mềm."


Nghe trong chiều mỏi


Tia nắng dầu có mỏi
Vẫn không đành lụi tàn
Từ một khe nắng nhỏ
Tỏa ra ngày mênh mang

Một lời ru có mỏi
Vẫn cho giấc bình an
Bao ân tình đón đợi
Trên cánh đồng thời gian

Sóng kia dù có mỏi
Vẫn buông lời yêu thương
Gửi khơi xa vời vợi
Bấy nhiêu niềm vấn vương...

Lá trên cành có mỏi
Rơi xuống bờ cỏ mềm
Chiều hôm chờ sương gội
Mai đón mặt trời lên

Bước đường xa có mỏi
Hãy ngồi xuống bên thềm
Lắng nghe tình yêu gọi
Bỗng thấy đời ấm êm...

NT, 17/3/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Zaolin

Nguyệt Thu đã viết:
Gió...

Gió thổi từ tim... Có thật không?
Là ngọn mềm đưa khúc tình nồng
Hay làn roi quất vun vút lạnh?
Buốt hồn ai giữa những chiều đông?

Hoa thơm, bướn lượn, áng mây hồng
Cỏ ngọt, đồng xanh, trời mênh mông...
Nào ai dám chắc tình sẽ đẹp
Thơ đắp nắng chiều, mắt mỏi trông...

NT, 13/3/2010
Cứ hễ thấy đông ... gió lại buồn
Phải chăng như thế ... có thật không ?
Hay người tức cảnh lùa vào gió
Gán tội chưa xuân ... gió phải buồn!
Tự cổ chí kim đông phong vịnh
Sầu đa như thử tự đông phong ...!!!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Zaolin

Ngày thật dài cho những lối cũ thật quen
Tôi lại tìm thấy tôi trong căn gác nhỏ
Bụi có phủ mờ tường có rêu cỏ
Vẫn là tôi trong chính cuộc đời mình

Những lúc buồn ngắm ánh bình minh
Trong sương sớm nghe tim mình òa vỡ
Tuổi đá buồn trong tâm hồn lỡ dở
Đốt một đời không cháy nổi yêu thương

Khờ dại quá nên ôm trọn đau thương
Để rồi khóc như trời mưa trút nước
Có những vết thương không bao giờ lành được
Như cuộc đời đâu thiếu những vết loang

Rồi một ngày sẽ có người sang ngang
Hẹn biển làm chi, thề non làm gì
Đi đến tận cùng cũng chỉ là nước mắt
Thấy bóng mình che kín bóng hoàng hôn ...
Tự cổ chí kim đông phong vịnh
Sầu đa như thử tự đông phong ...!!!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Zaolin đã viết:
Nguyệt Thu đã viết:
Gió...

Gió thổi từ tim... Có thật không?
Là ngọn mềm đưa khúc tình nồng
Hay làn roi quất vun vút lạnh?
Buốt hồn ai giữa những chiều đông?

Hoa thơm, bướn lượn, áng mây hồng
Cỏ ngọt, đồng xanh, trời mênh mông...
Nào ai dám chắc tình sẽ đẹp
Thơ đắp nắng chiều, mắt mỏi trông...

NT, 13/3/2010
Cứ hễ thấy đông ... gió lại buồn
Phải chăng như thế ... có thật không ?
Hay người tức cảnh lùa vào gió
Gán tội chưa xuân ... gió phải buồn!
Là gió, là mây hay hương hoa, cỏ mật
Là bốn mùa... dẫu nắng sớm, chiều mưa
Người mượn hết để thổi hồn thêm nữa
Vay bao nhiêu hình như mãi chẳng vừa...
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Zaolin đã viết:

Ngày thật dài cho những lối cũ thật quen
Tôi lại tìm thấy tôi trong căn gác nhỏ
Bụi có phủ mờ tường có rêu cỏ
Vẫn là tôi trong chính cuộc đời mình

Những lúc buồn ngắm ánh bình minh
Trong sương sớm nghe tim mình òa vỡ
Tuổi đá buồn trong tâm hồn lỡ dở
Đốt một đời không cháy nổi yêu thương

Khờ dại quá nên ôm trọn đau thương
Để rồi khóc như trời mưa trút nước
Có những vết thương không bao giờ lành được
Như cuộc đời đâu thiếu những vết loang

Rồi một ngày sẽ có người sang ngang
Hẹn biển làm chi, thề non làm gì
Đi đến tận cùng cũng chỉ là nước mắt
Thấy bóng mình che kín bóng hoàng hôn ...
@Zaolin: không biết nỗi buồn của em là gì nhưng đọc thơ em, cảm nhận sao mà nó mênh mông đến thế!
Chia sẻ cùng em dăm câu nhé. :)

Chút an ủi dịu dàng


Có nỗi buồn mênh mông như là biển
Có yêu thương nghiến ngấu cả tâm hồn
Những đau thương nuốt trọn hết đời thường
Ta ngả nghiêng ôm sầu
Đêm nhừ nát!

Có những ngày ta ngồi cùng sóng bạc
Lòng rỗng không mặc ngoài kia biển hát
Con dã tràng
Bới cát
Vùi lấp mảnh hồn say...

Bình minh rồi hoàng hôn...
Mỗi ngày lại qua đây
Chỉ người đi
Xa khuất...
Ta biết ta không còn gì để mất
Đá bên bờ cau mặt
Mà ta, sao dửng dưng?

Thôi, hãy vỗ lên con sóng
Cho tan niềm miên man
Có thể không xua hết vệt dầu loang
Nhưng biết đâu
Gió từ bờ lại thổi
Mang đến cùng ta chút an ủi
Dịu dàng...

:)

NT, 18/3/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Zaolin


@Chị NT :

"Hôm nay gió nhẹ lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn"
Trời thương gieo giọt gianh tuôn
Nghĩ mình cô độc nên buồn cùng mưa
Sống đời danh lợi có thừa
Sao lòng trĩu nặng như vừa can qua
Thôi thì rượu nhạt chẳng hà
Buồn vui mấy chén, bạn già cùng thơ ...
Tự cổ chí kim đông phong vịnh
Sầu đa như thử tự đông phong ...!!!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

@Zaolin:


Đón mùa mới sang


Nỗi buồn
Không gió mà đưa...
Không lay
Mà rụng lưa thưa
Chốn này...

Hẩm hiu
Mấy chén rượu cay
Không vay mà trả
Vơi đầy
Lòng ai...

Mái hiên
Nặng hạt mưa dài
Sầu chi?
Túy khách
Chau mày ngắm mưa...

Bao giờ
Vợi chuyện ngày xưa
Tàn đi niềm cũ
Đón mùa mới sang...

NT, 18/3/2010
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 440 trang (4397 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [273] [274] [275] [276] [277] [278] [279] ... ›Trang sau »Trang cuối