Năm tháng
Năm tháng.
Cái khoảng thời gian của kỉ niệm.
Khoảng thời gian có lẽ tôi đã cố tìm kiếm
Để hiểu ít ra là một phần “cuộc sống riêng”
của cô bạn gái yêu kiều.
Không biết đã gom góp được bao nhiêu,
Những điều tôi khát khao trong cuộc sống?
... Những điều tôi đã phải chờ mong
Giống như câu trả lời từ sự thực.
Thế nhưng,
Năm tháng- hay là cơn mưa đêm
Rơi buồn hoài khi hai đứa chỉ chung cây ô mỏng.
Tôi tự lánh mình ra khoảng trống,
Để đếm mưa rơi và những lần Em sợ hãi vì giun. *
Năm tháng mờ đi, có phải dưới ánh mưa phùn?
Hay là giống cơn mưa ngâu trong khúc ca ngày nọ.
Khúc ca Em đã hát cho tôi đắm say như hơi thở
Của hoàng hôn vùng đồi vẫn buông lạnh trên vai.
Khúc ca như thầm trách móc ai
Quên kỉ niệm, tình yêu theo chiều dài năm tháng.
Khúc ca phải chăng của ai đã từng choáng váng.
Bởi nỗi đau khi chót yêu thương.
Năm tháng
Như vẫn êm đềm với thoáng hương thơm
Từ mái tóc. Từ những ngón tay mềm vuốt ve nóng bỏng.
Và tôi đã chẳng còn khái niệm được thời gian.
Năm tháng
Đôi khi là lúc suy nghĩ miên man
Về hôm qua vui, hay hôm nay buồn chán
Về niềm tin với sức mạnh hư vô hay hoài nghi và bội phản...
Ôi quá nặng nề xin trả lại thời gian.
Nhưng năm tháng ơi ta mãi mong người chẳng lụi tàn
Như cây nến kia đang đếm thời gian trong đêm vui sinh nhật.
Nếu đêm có tan thì tôi cũng phải một lúc thôi đành chợp mắt
Đợi bình minh xa xôi và mơ những kỉ niệm đẹp của tháng năm./.
*Sau cơn mưa cuối hè, những con đường dốc lát đá ở thành phố Zlina – “Thung lũng Tình yêu” (CH Sec) xuất hiện rất nhiều giun đất bò ra.
Nguyễn Hoàng