Trang trong tổng số 8 trang (78 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/24616_1246589694.jpg
LÁ XANH-MẶT HỒ.

THẦM THÌ...

Lá xanh còn những xuân thì,
Mặt hồ lặng lẽ buồn khoe sắc sầu,
Lá xanh mượt những mai sau,
Mặt hồ cũng đặng chẳng sầu mà chi!

Lá xanh,hồ biếc phân ly,
Duyên kia khép lại ly bì ruột gan,
Sóng sánh hồ biếc thở than,
Lá xanh rung nhẹ trực tan khói chiều.

Sóng xô,gió rủ tiêu điều,
Lá ơi! Sóng biếc xanh kiêu vì đời,
Chỉ có 1 chút tiếng cười,
Cho thắm chân trời xanh biếc cơn mơ!

Không chừng lại những dật dờ,
Bon chen,dìu dặt vần thơ không tròn,
Đừng đi qua những lối mòn,
Bay đi xa mãi núi non vẫy vùng...

Có xa điệp điệp trùng trùng,
Mặt hồ biếc những thư cùng lá xanh.
Lá xanh lả lướt trên cành,
Khói che,sương phủ buông mành thảnh thơi...

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/aivazovskyMiMartine-1841.jpg
(?)...
Луна проснулась


TRĂNG THỨC DẬY.


Trăng thức dậy. Thành phố ồn ào
Có tiếng vọng từ xa và ngọn lửa
Đây lặng lẽ, kia ầm ĩ làm sao
Tất cả vang lên – còn chúng mình hai đứa…
Nhưng nếu ngọn lửa lần này gặp gỡ
Là ngọn lửa thiêng, ngọn lửa muôn đời
Thì những lời ta nói đã khác rồi
Và giọng nói của em thì cũng thế
Không lẽ vẫn còn có bao nỗi khổ
Và hạnh phúc có thể bị mang xa?
“Trong phút giây của gặp gỡ hững hờ
Ta nhớ về nỗi buồn, xin lỗi nhé…”

(Aleksandr Aleksandrovich Blok -Người dịch: Nguyễn Viết Thắng)
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/napoleon.jpg
NAPOLEON.


GỬI CÁC ĐỒNG CHÍ.


Trôi vùn vụt những tháng ngày tù túng:
Chẳng còn bao các bạn hiền thân mến;
Còn được nhìn thấy tổ ấm cô đơn
Và ruộng đồng bát ngát của Hoàng thôn
Giờ ly biệt đợi chờ ta ngưỡng cổng
Tiếng nhộn nhịp ngoài xa kia cuộc sống
Đang gọi ta. Lòng khắc khoải bồi hồi,
Mỗi chúng ta nhìn tới bước đường đời
Với kiêu hãnh của tâm hồn tươi trẻ
Trong chúng ta giờ đây đã có kẻ
Tài chí trai giáu dưới mũ quân nhân
Chỉnh tề trong quân phục gọn gàng,
Tay loang loáng thanh gươm kỵ mã
Cóng tê người trong buổi mai lạnh giá
Cuộc duyệt binh đẹp đẽ kiêu hùng.
Ghé tháp canh sưởi chút ấm chung;
Còn kẻ khác số làm quan từ bé
Vì danh vị mà quên đường danh dự,
Đem thân làm tôi tớ gian hùng
Cho một thằng gian khác thế thần hơn.
Chỉ riêng tôi mặc cho thần số mệnh,
Thú cuộc đời chây lười nhàn tản
Sống vô tư hờ hững với lợi danh,
Một mình tôi thiêm thiếp ngủ ngon lành...
Đối với tôi quan trường hay kỵ binh,
Mũ quân nhân - luật hình như nhau cả,
Tôi không phóng lao lên hành tướng tá,
Mà hoàng quan bát phẩm cũng không luồn:
Các bạn ơi! Xin một chút bao dung:
Hãy để lại cho tôi cônbắc đỏ
Khi còn chửa vì tội tình lẫm lỡ
Phải chụp lên đầu chiếc mũ sắt chiến binh
Và kẻ chây lười này còn có thể ung dung
Giữa tháng Bẩy đưa bàn tay phóng khoáng
Phanh áo ghi-lê mà không kinh hoảng
Những tai ương khủng khiếp ụp lên đầu.

(PUSKIN-1817-Người dịch: Thuý Toàn)
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/_O8T3388_DAW.jpg

VŨ KHÚC...
(Vũ khúc Hung Nô)

Vũ khúc nói điều gì Em có biết?
Anh cũng không rõ nữa!
Chỉ biết rằng trong đó:

Có âm thanh sóng gió cồn cào,
Có chất chứa tâm khảm thiên tư dằn vặt,
Khói mờ không phủ mây xanh thì cũng là điệu khèn thao thức,
Không là tiếng vọng thung lũng sâu thẳm,
Thì cũng là cơn cuồng nộ của bão cát sa mạc trùng trùng,

Vũ khúc nói điều gì Em có biết?
Điệu lạc hoan rợn gợi chân trời,
Bay theo điệu khèn,hoà cùng điệu nhạc,
Mà thoả mãi dài lâu hơi thở con tim,
Nơi những bài ca không hoà cùng vũ khúc,
Sẽ còn gì hơn những nung nấu dài lâu...

Vũ khúc-ngọn nguồn văn hoá thiêng liêng,
Sử xanh không là Vũ khúc,
Mà trong vũ khúc thiên sử còn tạc nguyên,
Không trầm hùng,chẳng đảo điên,
Chỉ là nốt thăng của tâm hồn hoan lạc,
Của chiến thắng tưng bừng cùng tự hào khi tiết,
Chất cảm bay xa cùng mỹ cảm cũng bay cao!

Có thăng dài những chiến thắng oanh liệt,
Lời thủ thỉ cùng tình yêu đôi lứa,
Lời yêu thương Đất Mẹ,muôn loài,
Và tất thảy những điều điều thiêng liêng nhất,
Văn hoá thiêng liêng-đất nước thiêng liêng
Tình Người thiêng liêng-dân tộc tuyệt vời...

...Và khi có Ai hỏi điều "hay":
Rằng:làm sao "cắn xé-tư hữu-thôn tính-kiềm toả.." Vũ Khúc...
Xin thưa: Vũ sẽ cùng Khúc biến hoá vô cùng...!!!...Là gì!?...Hãy đợi xem!...Ha ha ha...

(Lặng tai nghe chuyện nhà Người!
Nghĩ suy đi tới chân trời xót xa...)

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/tigerandlion_lg.jpg

ĐẤU...

Xưa thì nghe chuyện trời mây,
Nay thì nghe chuyện thương Đây thương Mình,
Là Người vốn dĩ bất bình,
Làm luôn Hổ Báo sinh linh một liều!

Phục binh-binh phục đủ điều,
Đổ qua-đổ lại liêu xiêu chuyện đời,
Nghĩ hời cũng thấy điều lời,
Toạ sơn quan hổ rồi Đời biết đâu...

Trong đời vạn dặm bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau muôn chiều!
Nhưng rồi cũng sẽ lựa điều,
Trái,ngang,ương,ngạnh... liêu điêu cuộc cờ!

Thế thời thời thế thế cờ,
Quân binh-quân luật-luật cơ-cơ trời,
Ha ha hí hí ôi trời!...
Cứ xem-xem ngẫm-xem đời-xem thân...

Cuộc đời không quá buồn thân,
Ào ào mây phủ ngang thân mặt trời,
Nhìn ngang-ngó dọc mà cười,
Ờ thì cứ đợi...đợi thời...trời cơ!

Ngậng ngừng sao thể thờ ơ,
Cứ đà thư thoả thi thơ!...Ôi dào!!!...
Ngúc nga ngúc ngắc tựa bào,
Ngủ quên-quên ngủ-mơ bao chuyện thời...

Hí hì sóng gió trời ơi!...
Căng buồm lên,thả dây tời diều bay...
Nghĩ đà ngần ngật cơn say,
Thời say,say thật,ngất ngây...cuộc cờ!..

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/aivazovsky23.jpg
TRĂNG...

Mang trăng thăm thẳm chơi cùng,
Mang tâm tịnh hằng mới biết AI hơn,
Mạng Người chớ có bông lơn,
Đừng mang Tâm Địa sạch trơn Nhân Tình!

Tĩnh mịch chớ mấy oán hờn,
Trong khe nhớ mấy ngọn nguồn lũ mữa,
4 chiều mây phủ trực mưa,
Chớ quên tiếng đặng rằng mưa,ấm chiều...

Mây dừng sông nhớ bóng yêu,
Mờ mờ Trăng tỏ liêu xiêu ánh vàng,
Có chi sóng gió bẽ bàng,
Mây qua trời lại tình tang óng mềm...

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/85614a49082c8de0b.jpg
XANH THẪM.

BIỂN ƠI!

Bài ca viết cho biển quê hương,
Là bài ca vất vả phi thường!
Bốn ngàn năm mái đầu bạc trắng,
Xanh trong xanh thăm thẳm trời xanh...

Biết vẽ sao cho màu biển quê hương,
Mắt biển đẹp trong veo ngàn năm tĩnh tại...
Có bao giờ đâu tinh thần hoang dại,
Biển quê hương vất vả phi thường!

Có chăng là vai áo xẻ đường,
Bạc thếch bạc thơ tà dài đứt chỉ,
Biển thổn thức ầm ì năn nỉ,
Cuộn đứa con son,đỏ ối,đỏ hòn...

Những năm 'đất nước" vươn vai tròn,
Gồng gánh "cuộc cờ" khi sơn hà nguy biến,
Biển ầm ào đưa con sóng biển,
Thổn thức cùng Non, thao thức mất-còn!...

Tổn thương bao đứa trẻ chưa tròn...
Tháng cai sữa dại khờ thèm sữa Mẹ,
Bị dật phăng theo con tàu thế kỷ,
Mất Mẹ-Con sầu-Mẹ khóc-Con côi...

Sinh ra Đảo thai nghén tự trong nôi,
Bào thai tựa ngàn năm Biển biếc,
Nhấp nhấp-nhô nhồ kỳ đài Tổ Quốc,
Con Đảo ngoan hiền trong lòng Biển bao la,

Sao nhớ quá!...khi Biển hát bài ca,
Đảo thì thầm dạt dào phụ hoạ,
Biển trở Mình sóng-gió ngàn năm thê thoả,
Đảo xoã dài cồn trắng xoá bờ xanh...

Ôi! bài hát thương yêu! Tổ Quốc an lành!....
Là bài ca xa xôi mờ tỏ,
Như con trăng rằm soi dường như mờ-như tỏ,
Lung linh,long lanh,rung động vô hình,...

Cứ nghe lời ca Biển thổn thức thập thình,
Reo ca hay ầm ào nức nở?
Mới thấy trong Con Người Mình nhịp thở,
Hay sót xa?...hay nuối tiếc?...Hờn căm!?

Dõi chân trời mắt Bển đăm đăm,
Con sóng đến chiều nào cũng thế!
Vẫn bạc đầu như ngàn năm không thể,
Trắng xoá-bạc đầu-ngạo nghễ-yêu thương...

Là con của Đất Nước-Quê Hương,
Sống là Con-Chết đời ma Đất Mẹ!
Tiếng thầm thì ngàn năm khe khẽ...
Đất Nước Ta Bốn Ngàn Năm Vạn Dặm Quan Hà!

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/Xinjiang1.jpg
THĂNG HOA.

KHÚC NHẠC.
(cảm thông cho những Người không được là chính HỌ!..Và hi vọng 1 chân trời mới sẽ hiện ra-vì tất cả!!!...nếu không thì cũng Bình Thường!!!...ko ảnh hưởng!)

Tôi không dùng Khèn để ngân nga điệu nhịp,
Không múa vũ điệu Trung Tây tiễn biệt Người Thương,
Chỉ biết dõi cặp mắt tinh tường,
Nhìn Các Bạn nhìn cuộc đời hờn căm bất tận!

Trong hiện tại có sâu xa nguồn hận,
Lịch sử-Triết-Văn-Tâm-Trí-...-Thượng tầng...
Có tầm rung động vô ngần...
Cuộc đời xô-hoàn cảnh oằn mình mê sảng dài... quẫy đạp!

Cuộc đời như 1 trò bợm bạc,
Ép đời-ép duyên-ép tộc-ép đường,...
Các bạn ạ!...Ai cũng có quyền!...
Chọn cho Mình con đường thế kỷ!

Nhưng con đường thì xa,buồn đau ngạo nghễ,
Vất vả,chuân chuyên,lắm nỗi hão huyền,
Nghe văng vẳng thì xa lắm tiếng huyền,
Êm ái ru Mình vào cơn mơ Ả-RẬP...
Nhưng cứ làm đi đến khi Mình còn gặp,
Trong mơ thôi hầm hập đợi chờ...
Hãy bước lên nắm lấy ngọn cờ,
Tôi tinh lòng tin và hi vọng,
Vứt xuống chân con đường trải rộng,
Đạn bọc đường,bắt Mình ngọng,Người ngơ...

Tôi cũng hiểu các bạn tôn thờ,
Dòng máu khác,Văn hoá Hồi...có khác...
Điệu múa dặt dìu mùa thu cũng khác,
Khác thật nhiều ....khác cả tình yêu!...

Nghe âm nhạc Duy Nhĩ yêu kiều,
Tôi không thể thấy điều gì là uẩn ức...
Có quê hương trùng trùng hạnh phúc,
Không có gì là buồn bực,đấu tranh...
Chỉ có ánh mắt,hình ảnh an lành,
Các cụ già hay trẻ nhỏ vờn quanh cười như toả nắng,
Thiếu nữ đẹp,hồn nhiên trong trắng,
Anh thanh niên rực nhựa sống thanh bình...

Nghe chuyện sử dường như biết thêm tình,
Duy Nhĩ-Tây Tạng-Việt Mình chưa bị hoá,
Con bão đỏ dài ngàn xa vồ vã,
Chạm lòng bi ai tới tận chân trời!
Không thể bị chết dập chết vùi..
Trong khí tiết đời đời còn rực sáng!

Tôi hiểu Nguồn cơn theo cái hiểu muôn đời,
Cho trời không thiên-đất chẳng dời,
Cho văn hoá ngàn năm bền vững!
Cho Ai ĐÓ đời này còn đứng,
Biết đứng rộng dài,biết những lo toan,
Đợi sóng xô,gió Bắc ngập tràn,
Là lúc Mình hoan lên bài ca chiến đấu...

Viết tặng cho Bạn Tôi bài ca cảm thấu,
Nỗi giận,Nguồn cơn,Sóng gió tủi hờn,...
Hãy gìm chặt bàn tay khối óc,
Đứng lên đi và bước rộng dài!

Chúc Bạn lên đường không đẹp những gót hài,
Mà chúc Bạn đường xa chân lạnh tàn sỏi đá,
Chỉ có vậy trong ngàn hối hả,
Chúng ta mới mong bắt kịp nhịp muôn loài,
Làm sao có Tù hãm muôn đời,
Cho cây xanh đời đời!...Phải không Bạn!?

Viết cho Bạn tình cảm đầy không cạn!
Hiểu nỗi lo âu-uất ức-đau thương,
Chỉ có chịu đựng-kiên nhẫn phi thường,
Mới mong bước qua bóng den dài thế kỷ!
Bày tỏ lòng Mình như Người tri kỷ,
Cho Bạn,Cho Tôi,Cho những muôn Người...

Hẹn lại sau những tiếng cười...
Sẽ cùng dõi theo cuộc dài tranh đấu...
Nhưng an tâm! Cuộc đời sẽ đúng..
Sẽ cho Ta khát vọng không dừng,
Không có gì không đúng khi mưu cầu hạnh phúc cho riêng Mình!
Độc lập-Tự đời đời còn đó!
Cho khúc hát vút bay cùng gió...
Cho bầu trời đêm lấp ló ánh huyền,
Cho con đại bàng bay vút cùng tiên,
Cho Các Bạn đi vào lịch sử như bao miền yêu mến!
Hãy là Bài Ca cho mọi Người biết đến!
Hạnh phúc vẻ vang,Hạnh phúc ngập tràn!

Chúc các Bạn đủ bản lĩnh-tỉnh táo-khát vọng...cũng như sự hi sinh cần thiết...!!!

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/3378911205_8b0d3dc5c5_o.jpg

KINH THÀNH.

Xa xa dáng dấp khôi ngô,
Phong xương rêu phủ kinh đô biếc sầu,
Gần xa chiến sự nghe sầu,
Áng mây cũng nặng một màu thê lương!

Bão xa dường tụ trăm đường,
Đợi mùa gió lớn phi thường vụt qua,
Nuốt trôi,kéo vút thiên xa,
Quét trôi,phá sạch,thiên la-võng bầy...

Có đâu những phút hao gầy,
Ba hoa bướm lượn để gây thân tình,
Sao đời nên nổi bất bình,
Lung tung hết cả phân minh đâu rồi!?

Kinh thành xa khuất muôn đời,
Nom dường cũ kỹ rêu phơi gót trần,
Một thế giới,vạn tinh thần,
Ngắm,xoay,xoay,ngẫm bần thần mệt gan...

Mà đời đâu những thở than!
Thứ tình khoe những điều nhàm sớm qua,
Vui say,tán tỉnh la đà,
Cò kè,kì cọ,so Ta với Mình,...

Ngắm kinh thành! Dạ trầm tình...
Cái gì còn lại mần thinh cuộc cờ?
Cái gì đẹp những sắc cờ?
Bền lâu với đạo được thờ trước sau?

Thôi thì tạc dạ lòng sau,
Một phiên đá lạnh ngàn đau vững bền,
Rêu phong nắng gió ngọt mềm,
Vẫn thân cùng vững giữa nền rêu thương!

<xm2g>
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

xama<=>2gan

http://i691.photobucket.com/albums/vv280/vietnam99/SauConMua-7.jpg
SAU CƠN MƯA.


TUỔI TRẺ.

*Tuổi trẻ không phải là một giai đoạn của cuộc sống, nó là tình trạng của tinh thần; nó không phải là vấn đề của má hồng, môi đỏ, sức khỏe dẻo dai; nó là vấn đề của ý chí, của khả năng sáng tạo, sức sống mãnh liệt của cảm xúc; nó là sự tươi mát của mùa xuân bất tận của cuộc sống.

*Tuổi trẻ có nghĩa là sự xốc nổi của lòng dũng cảm lấn át sự rụt rè, của lòng khát khao sự phiêu lưu trong những cuộc tình bay bổng.

*Không ai già bởi con số của năm tháng, chúng ta chỉ trở nên già nua bởi sự cằn cỗi trong lý tưởng của chúng ta.

(Samuel Ullman)

CHÀO BUỔI SÁNG!CÓ CHÚT Ý NGHĨA!...CÓ THỂ CHỢP MẮT CHÚT RỒI...
Quân Tử thản đãng đãng-Tiểu Nhân trường thích thích.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 8 trang (78 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối