Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [70] [71] [72] [73] [74] [75] [76] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

DẶN CON GÁI

Có những điều ba dặn riêng con thôi
Khi con vừa bước vào thời nông nổi
Con bắt đầu biết buồn và biết đợi
Bến đầu tiên đậu sóng tiếng lao xao.

Con sẽ tìm người thành thật ở đâu
Biết nhận lỗi, thông minh và chăm chỉ
Biết lắng nghe, và giúp con mọi lẽ
Biết nhẹ nhàng, nghiêm túc những sẻ chia.

Đó là người biết trân trọng lắng nghe
Lòng bao dung dẫu con sai ngốc nghếch
Một nụ cười sẽ làm con thôi khóc
Chẳng bao giờ hổ thẹn với lương tâm.

Đối với đời, con là người bình thường
Nhưng với ba, con gái là báu vật
Là món quà Thượng đế từng ôm ấp
Chọn miệt mài, gửi con xuống nhà ta.

Ba mong con bình tĩnh giữa bao la
Trong bão tố, bình tâm như mắt bão
Lúc gian nan, đừng sợ lời doạ dẫm
Kiên nhẫn chờ thời khó nhọc đi qua.

Đừng làm hương thoảng theo gió đi xa
Hãy làm mật ngọt trào lên vị quả
Đừng dựa dẫm, đừng vội vàng tức giận
Những cây to lớn rất chậm trong đời.

Biết mơ màng đếm chậm lá thu rơi
Để cảm thông với cảnh đời lam lũ
Bàn tay chai sạn mới là mạnh mẽ
Dìu dắt con tu luyện với ngàn năm.

Con sẽ ra đời với đôi cánh thiên thần
Bay về phía mặt trời,
đừng nhìn vào bóng tối
Trước mặt con sẽ lạc quan bao lối
Đừng lặng thầm, sầu luỵ với vô tâm.

Rồi mai đây con tự với bản thân
Để người đời thấy con là tin tưởng
Tìm thấy niềm vui tâm hồn thấu cảm
Như mưa rào mang nước tưới cỏ cây.

Con của ba khôn lớn lên từng ngày
Ba lặng lẽ đi dần về phía khác
Con vươn đến những ước mơ khao khát
Bước nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, con yêu!

8-2020

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Khúc nhạc đêm khuya liêu xiêu cô liêu
Vặn mình èo ọt trong không khí đặc
Tan vỡ cả những gì dung dị nhất
Ngồi tiếc những vạt nắng chiều tất bật
Tiếc những ngọn gió chiều liu riu trên vòm năng động
Đêm nặng nề lồng vào đêm thành nhiều lớp
Quyện lại đặc quánh

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Người đàn bà
Nhặt những hạt non tơ
Ai đó đánh rơi trên đường mơ
Người đàn bà ngồi đếm
Đếm thời con gái
Lưng còng xuống
Tóc buông xoã
Nhọc nhằn
Đếm một, hai, ba...
Thời gian lẫn lộn
Chấm.
Tuổi già lùi xa?

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em sẽ làm làn mây
Hợp tan chiều, sáng, tối
Ta sẽ làm ngọn núi
Đón em về ngủ say.

Em muốn làm cơn mưa
Tắm chiều hong hạ trắng
Ta sẽ làm biển rộng
Đón em về ngủ say.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Núi kia vươn đến tận trời
Có bao giờ liếc biển thời ra sao
Mai kia biển cuộn sóng trào
Hỏi xem núi kiếm chỗ nào trú thân.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CÔ BÉ CHỜ MÙA THU

Có cô bé ngồi bên cửa
Ngắm mùa thu vừa rơi
Chẳng biết cô buồn hay vui nữa
Bởi tôi còn chơi vơi.

Cô bé ơi, có nghe lời tôi
Nhắc với cô mùa thu thon thả
Như xuân thì, lúa mùa ngậm sữa
Trút xiêm y, man mác màu xanh.

Không phải chỉ trời xanh thôi
Mà mái tóc mùa thu óng ả
Thả lên vai cô nhầm sang mùa hạ
Má hoen cười và xanh thêm.

Cô thấy không, thu lãng ven thềm
Đợi cô giấu vào túi áo
Hương thơm từ miền hoang ảo
Gối vào cô say sưa.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta biết nhiều nhưng vẫn cố dửng dưng
Kể em nghe chuyện thời vô tâm ấy
Cứ nói như chưa bao giờ nói vậy
Chẳng biết giờ cánh mỏi hay chưa…

Em trở về không phải cánh ngày xưa
Đôi cánh nay bạc màu nhiều quá
Không tả tơi nhưng có niềm tan rã
Kể cho nhau toàn chuyện nhọc nhằn.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em trở về với một nửa riêng em
Nửa trái tim phập phồng sau ngực áo
Nửa tâm hồn em gửi vào giông bão
Đêm xé đêm gió nhao nhác kiếm tìm.

Em giữ lại một khoảng lặng im
Để anh đoán những điều không thể nói
Tình yêu đói lã những lần theo đuổi
Cứ đẩy dần nhịp sóng tới xa xôi

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em một đời chỉ chọn nắng để yêu
Bởi nắng mịn như tơ vàng óng ả
Chuốt thành thơ dốc hết rơm, hết rạ
Vẽ lên chiều bãng lãng khói xưa quê.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

https://tamminhduong.com/wp-content/uploads/2020/06/Vu-lan-bao-hieu.png
Vu Lan nhớ mẹ, mẹ ơi!

VỀ QUÊ NGOẠI

Con về quê ngoại chiều nay
Hương đồng đã khép một ngày sớm trưa
Bờ đê cỏ bước lưa thưa
Con tìm bóng mẹ trong lời đưa nôi.

Mẹ ơi con cũng già rồi
Bao năm khó nhọc đã thôi lữ hành
Chênh vênh chân bước mong manh
Làng quê một thuở tụ thành ấu thơ.

Hoa cau rải lối đường mơ
Ngọn trầu ngúng nguẩy đợi chờ đã lâu
Nắng nung vai mẹ bạc màu
Còng lưng mẹ gánh nỗi đau tháng ngày.

Vẫn nhà xưa, vẫn trời mây
Vẫn lời mẹ hát đầu này, đầu kia
Sinh con mấy đứa, mấy bề
Dạy con, dỗ cái, giữ lề nếp quê.

Con về khoả bến sông quen
Xạc xào sóng vỗ lại thèm: đò ơi!
Bới xưa tìm tiếng trả lời
Gạt ngày tháng cũ, cào vơi nỗi lòng.

Cò chao rạc giữa mênh mông
Lạc nghe ngoại thuở bế bồng hát ru
Một đời quê quá ưu tư
Mặn vào nước mắt, chát nhừ sắt son.

Bên hè, võng ngoại vẫn còn
Bếp, đôi gióng gánh vẫn hong ngóng chờ
Củi rèo cháy ướt lơ thơ
Lom khom mẹ nhóm lửa mờ hắt hiu.

Cuối ngày đọng xuống tịch liêu
Mẹ cười móm mém: xế chiều rồi con
Thời gian đốt cháy héo hon
Một thời son trẻ, hao mòn tuổi xuân.

Xa bao nhiêu cũng hoá gần
Chiều quê bên mẹ bâng khuâng khóc thầm

19-8-2020

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [70] [71] [72] [73] [74] [75] [76] ... ›Trang sau »Trang cuối