Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [50] [51] [52] [53] [54] [55] [56] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

https://66.media.tumblr.com/8e485c9ed5fdb68abcbb89d1be716f86/tumblr_ogp5npde9M1tizphwo1_1280.jpg

VĨNH CỬU CỦA TÌNH YÊU

Ta tự hỏi, em làm gì nơi ấy?
Khi mùa xuân đang lấp lánh trắng ngần
Khi cánh én tràn về nghiêng nghiêng vẫy
Rất yên bình mà nghe tiếng em ngân.

Em có biết sóng cứ mài biển biếc
Cho sắc thêm hơi lạnh thấm sâu dần
Để ta hiểu máu trong tim thêm ấm
Cho tình yêu nếm ngọt vị sắc xuân.

Chưa chắc lắm lẽ thường yêu sâu đậm
Trong đào phai, lụa cánh biếc mai vàng
Ta lựa mãi chiều phía em cảm nhận
Vị ngọt ngào từ sâu từ phía em sang.

Ta yêu em khi vũ trụ trở mình
Vụ nổ Big bang chưa hề nhóm lửa
Nhưng em biết, ta đã dồn đôi lứa
Từ xa xưa vào thăm thẳm trong em.

Nếu một mai, tất cả có lạ thêm
Thì mặc kệ, ta và em vĩnh cửu
Trên trái đất, hay Thiên hà, bóng tối
Cả pun-xa hay lỗ trắng vô vàn.

Chuyện tình yêu không có lối rẽ ngang
Cứ đi mãi dẫu tận cùng vô tận
Cứ hoà quyện, bình yên hay lận đận
Nước, lửa, không khí, từ trường ư?
Tất cả chẳng cần.

Ta đưa em đi đến chốn dừng chân
Nơi nhân loại gọi là không tưởng nổi
Không giải thích và không ai nghĩ tới
ĐIểm bắt đầu cũng là điểm xa xôi.

Thế giới nực cười, chế những con tàu
Với cỗ máy và nguồn năng vô tận
Ta chỉ cần một tình yêu sâu lắng
Là đủ đi hết vũ trụ dọc ngang.

Nếu cơ nơi, ai đó gọi Thiên đàng
Thì cũng chỉ một ga con ta đến
Con tàu ấy sẽ không màng quyến luyến
Sự gọi mời viễn cảnh rót mơ rơi.

Những chuyện buồn hay chuyện vui cười
Ta gieo suốt hành trình bất tận
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông không làm vương vấn
Mùa của ta yêu thanh thản vô vàn.

Trên cõi đời, chỉ một điểm lang thang
Ta đi qua mà chẳng gì nuối tiếc
Dẫu mây trắng, trời xanh và biển biếc
Hoa nở tràn, sương óng ánh, sao giăng.

Chỉ cần em thoáng một chút bâng khuâng
Ta sẽ đưa em sang Thiên hà khác
Miễn là nơi đó có thơ, có nhạc
Phổ suốt đời lên câu hát em yêu.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Chào cô võ sĩ của tôi ơi
Cuồn cuộn cơ bắp, lấp cả lời
Lại phải mất công tìm mềm mại
Chẳng lẽ bật cúc kiếm lả lơi?

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Khuôn trăng áp má nửa thì
Có thương thì đến, giận gì người dưng.
Sớm mai vui tí ngập ngừng
Mong đời là bạn với lưng nụ cười.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Đừng nói quá về công nghiệp 4.0
Đừng khoe khoang công nghệ cao, vũ trụ...
Nếu trưa nay hay tối nay nhà bạn không còn gạo
Thì những công nghệ kia cũng chẳng làm bạn no lên
Và bạn chẳng làm gì nổi vào ngày mai
Nếu tiếp tục nhịn đói.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Liên hoan không có rượu, bia
Khác nào cưới vợ về chia đôi giường
Liên hoan nước ngọt khuấy đường
Khác nào lấy vợ về giường cưa đôi.
ha ha ha

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

https://scontent.fdad3-2.fna.fbcdn.net/v/t1.0-0/s552x414/81951953_2302995766472877_1682668513266761728_o.jpg?_nc_cat=105&_nc_ohc=hNqQ5kXjsPwAX-cyTOs&_nc_ht=scontent.fdad3-2.fna&_nc_tp=1002&oh=a0c1cbc60fa1108b31616ed0b2fa3198&oe=5E93C75A

Long lanh mắt nước
Ngóng mặt trời xa
Đưa ta về ngoại
Bao la, bao la.

Làng quê hiền hoà
Bao đời mưa nắng
Nên sông trĩu nặng
Gió Lào, phù sa.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BÓP

Anh ơi anh, bóp đi anh
Bóp trên thì rẻ, chỉ rành hai mươi
Năm mươi, bóp dưới một thôi
Anh thương, mua giúp, kẻo ngồi đã lâu.

Nghe mà giật thột mái đầu
Hoá ra là ví, biết đâu mà lần.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

THẮNG VÀ THUA

Trong chữ Thắng đã có nửa Thua rồi
Sao người ta cứ đòi thắng mãi
Thắng trong đau thương
Thua mang thù hận lại
Được gì đâu hay chỉ thể mất gì.
Để thắng hoài đâu có gì khó khăn
Để thua hoài mới là điều không dễ
Bởi khi biết ta thua là để thở
Thì thắng về chẳng ý nghĩa một xu.
Thắng làm gì trong ngạo mạn kẻ ngu
Thua khải hoàn trong khiêm nhường lẽ phải
Thua như thế làm ta thêm phải trái
Để nhận ra mình lớn mạnh bao nhiêu.
Cuộc sống xoay quanh dạy ta bao điều
Đừng đem thắn thua làm mồi câu bóng
Giữa bao la biển trời cao rộng
Biết bao nhiêu cho đủ cước với cần
Đã bao giờ bạn nghĩ điểm dừng chân
Giữa chặng đường thua hoài không mệt mỏi
Nhưng chiến thắng như thuộc độc mời gọi
Ta lún vào trong ngu muội tối tăm
Và để rồi hoá thành kẻ dã hoang
Lý chiến thắng đè hết bao lẽ sống
Ngồi một chỗ đo lòng người dài rộng
Đếm bàn tay dò đoán biển nông sâu.
Con người thơ ngây trong nhiễu xạ phép màu
Cứ vung vãi hết lời và ý đẹp
Đến một ngày sự thật chiều dần khép
Một mình ta lai lạc giữa hoang vu.
Ta thấm nhuần sự chiến thắng ngục tù
Nhốt trong tim ta ngàn con quỷ dữ
Bung ra hết như lửa tàn mọi thứ
Đẩy ta vào họng thẳm chốn bão giông.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Thôi em ạ
Đừng nhìn anh như thế
Bởi anh chờ em hàng thế kỷ rồi
Nên giờ anh không trẻ trung, khoẻ mạnh
Thân hình rêu, tâm hồn đá mà thôi.

EM có hiểu những dãi dầm cay đắng
Tắm chua ngoa
Ăn xỉ vả vô chừng
Anh chỉ nén lại một điều rất chặt
Trái tim anh không một chút dửng dưng.

Đã bao lần niềm hy vọng quay lưng
Khi anh chợt níu vào niềm quen thuộc
Nhưng ngỏ lời
Cứ như là đắng thuốc
Mà có bao giờ em ốm thế đâu.

Đất và cây
Hai thứ hai sắc màu
Nhưng nuôi nhau ngàn đời quyến luyến
Cấy không đất
Cây trở thành hương quyện
Đất không cây thì quặn héo khô khan.

Anh cũng vậy thôi
Màu đất nâu mang
Để nuôi em
Loài cây tinh tú nhất
Em cứ mãi nhìn lên trời xanh ngắt
Có thấy đất vắt kiệt dưới chân mình.

Nên bây giờ
Em mới chợt hồi sinh
Khi nhìn xuống tìm ngọn vàng xoáy tiếc
Em giật mình
Trơ trọi trong nắng biếc
Và nụ non chưa kịp vén trổ cành

Anh cảm ơn em chợt nhận ra anh
Theo suốt em ngàn năm không đếm tuổi
Nuôi dưỡng em vui giữa đời bao buổi
Rễ của em la mạch máu tim anh

Em có biết trong chùm quả đang xanh
Có mật ngọt anh tưới trào đợi sẵn
Anh của em
Trái tim trầm sâu lắng
Gõ nhịp nhàng nỗi nhớ gửi xa xôi.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta thấy em ngơ ngác phía trời xa
Mong lấy lại một chút gì thuở ấy
Ngày quyện rối, còn đêm thì dài vậy
Nhấp nháy bao giờ hết nỗi cô đơn.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [50] [51] [52] [53] [54] [55] [56] ... ›Trang sau »Trang cuối