Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

Khố rách vẫn có kẻ bòn
Quần hồng vẫn có kẻ lòn (luồn) vẽ thêm.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

KHÓ TÍNH

Anh không cần biết thời gian từ đâu đến
Không cần biết không gian rộng nhường nào
Chỉ cần biết một góc hò hẹn
Thời gian là trăng sao
Em của ai nữa chi
Anh cũng không cần biết
Chỉ biết
Nơi đây không có không gian và thời gian
Vạn kiếp hoà làm một
Dâng tràn
Mơ.
9-1-19

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NHỚ NGUYỄN TRỌNG TẠO

Một đời phiêu dạt cho đời
Một đời gọi bốn phương trời cho quê
Nay về với giọt ru xưa
Nhỏ lên thanh thản như vừa nghỉ ngơi.

Một đời làm đẹp cho đời
Sông quê, quan họ, ngót lời đón đưa
Nay về ươm lại ngàn xưa
Để mai sau nở cho đời thảm hoa.

9-1-19

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Anh gửi về nơi ấy
Em biết không
Bây giờ là mùa đông se vào em lạnh
Em nhớ ngày xưa mùa đông đặc quánh
Buốt thịt da trên những nẻo đường quen.

Con đường ấy bây giờ thưa thêm
Không có em
Buổi chiều hun hút
Một ngọn gió thoảng làm anh rét buốt
Phút đi qua mà cứ ngỡ ngàn năm.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em có còn nhớ ấy nữa hay thôi
Mà lá vẫy mỏi mòn không gian vắng
Trời bịn rịn nắng neo vào không nắng
Lối vắng xưa giờ đẫm dấu kiếm tìm.

Cuộc sống nhẹ nhàng trong chuỗi lặng yên
Em trăn trở trong lòng
Anh vẫn biết
Bởi dẫu xa
Ai tính chi hơn thiệt
Một tấm lòng gửi đến tuổi mênh mông.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Trần gian kiêu ngạo nhếch cười
Tay nhà thơ ấy gánh đời khổ thân.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Người đàn bà
trong phòng chơ sinh
Nắm tay bác sĩ
Khóc!

- Tôi không muốn sinh ra con là gái
Bởi thân tôi cũng đủ khổ lắm rồi
Tôi không muốn tạo thêm một nỗi khổ
Góp vào cuộc đời sóng gió.

Người đàn bà
Mơ.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BÀI CA PHONG LÁ ĐỎ

Em ơi, Hà Nội phố hôm nay
Anh đi giữa dặt dẹo phong lá đỏ
Lá rũ xuống như tâm hồn héo rũ
Và khô cong nét miệt thị nhân gian.

Anh đi giữa những hàng cây ngút ngàn
Nghe văng vẳng lời than từ xứ lạnh
Phải đam mê mới chuyển vùng sóng sánh
Chưa ngã màu,
Lá đổ xuống hư không.

9--19

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Lung linh mờ ảo sương chen khói
Lúng liếng hoa sa quyện nữ trầm.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BÀI HÁT MIỀN QUÊ BIỂN

Anh hát em nghe bản tình ca của biển
Tiếng quê anh dào dạt đã muôn đời
Bài hát xa xưa như lòng biển thẳm
Nốt nhạc như buồm trắng giữa trùng khơi.

Em nghe rồi, thấy nhói không em ơi
Khi ai nói lời xưa là dĩ vãng
Họ ép cả vào chiều sâu quên lãng
Và ngây ngô dạo nhạc nốt vô hồn...

Bài hát này có những đêm trăng suông
Có mây mờ đan với mùa bão tố
Dẫu khó khăn nhưng tình quê rất rõ
Mãi dịu dàng trong câu hát em nghe.

10-1-19

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] ... ›Trang sau »Trang cuối