Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [94] [95] [96] [97] [98] [99] [100] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

Hãy lắng nghe tiếng nói của minh quân
Tuy rất xa nhưng cũng rất gần
Hãy làm theo lời dân tộc gọi
Giữ thái bình, an nước, muôn dân.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Quá khen cao tốc của Miền Trung
Một thoáng mưa qua hoá hãi hùng
Ổ voi, ổ gà, bong áo nhựa
Chạy xe như thể tựa ngày xưa.

Cho hỏi đường nào không nắng mưa
Xe nào chẳng giọt tí dầu thừa
Tiền thuế dân ông đem đổ biển
Hỏi đời này sống được, lạ chưa!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

TRÁCH MƯA

Hình như lạc đường rồi em
Năm xưa ngỡ ngàng, ngơ ngác
Nay em dầm dề, ào ạt
Xối mòn kỉ niệm chắt chiu.

Nhắn em, mưa thu cuối chiều
Xé rách tâm tư lẫm chẫm
Biết rằng yêu thật rất chậm
Tan hoà chỉ giọt mưa thu.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Chán lắm rồi,
thơ yêu đương lắt nhắt
Mệt lắm rồi,
thơ than thở thế thời
Như nhạc sến
một thời rầu rĩ
Cắn sứt ngày
đem vá dặm đêm say.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ở một xứ sở nọ
Dân sống bằng rễ cây
Tù trưởng rất tâm huyết
Muốn cho dân đủ đầy.

Ông cho làm đường lớn
Dân thì đang dùng lừa
Ông cho xây ngàn tháp
Dân ở lều lưa thưa.

Ông cho xây sân khấu
Dân nhảy nhót ngoài rừng
Ông gom về một chỗ
Náo loạn và tưng tưng.

Bao công sức xây dựng
Đổ xuống biển, lên trời
Dân vẫn mài củ, rễ
Ông mang tiếng cả đời.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Nếu không viết
  Chẳng bao giờ viết được
Nếu không làm
  Cứ mơ ước một đời
Làm và viết
  Như một trò cảnh tỉnh
Nhíu mắt người
  Biết cũng chỉ trò chơi.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MÁU TRỞ LẠNH

Đến bao giờ
Máu bắt đầu trở lạnh?
Là mùa xuân, mùa hạ, mùa thu?
Là mùa đông với giá băng trắng phủ?
Là nén buộc trong tăm tối ngục tù?
Tất cả đều không phải.
Máu lúc nào cũng nóng bỏng trong tim.

Vậy bao giờ máu bắt đầu trở lạnh
Đó là khi khi biết sống thờ ơ
Biết vô cảm trước nỗi đau đồng loại
Biết coi khinh những tốt đẹp, đợi chờ.

Đó là khi bước chân ra đường
Sợ gặp phải bạn xưa, giờ đói khổ
Sợ gặp lại một thời yêu để ngỏ
Nghi ngờ lòng tốt của nay mai.

Đó là khi làm một, nói thành hai
Khi vơ vét được coi là thành đạt
Khi tiền bạc đè nhân văn, đạo đức
Mặc kệ người, cốt để sống yên thân.

Đó là khi đạp lam lũ dưới chân
Và vồ vập kẻ bề trên thân tiến
Đổ công lao của bao người xuống biển
Nghiền vô tâm cuộc sống nát như tương.

Máu trở lạnh bởi quá nhiều đường
Mang sắc lạnh đến tận cùng vất vả
Truyền thống bao đời bỗng chốc mất cả
Bởi máu lạnh băng ngự trị bao người.

10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CON ĐƯỜNG

Một con đường
không có trên bản đồ
Ngã rẽ
Một con đường
Chăm chú vào tiểu tiết
Quên đi những đông, tây, nam, bắc
con đường
hướng vào tâm trái đất.
Đường!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Gửi về phía biển nằm nghiêng
Những lời ầm ĩ lan truyền thế gian.
Gửi về phía núi nằm ngang
Những lời co thắt ngút ngàn tháng năm.

Gửi về phía... ấy ai nằm
Để quên tâm cảm nuôi, chăm một đời.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Thoang thoáng chiều quê, cải hoa vàng
Mùa sang xao xuyến gọi mùa sang
Gửi nắng lên màu thôi e ấp
Để mùa tĩnh tại với nhân gian.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [94] [95] [96] [97] [98] [99] [100] ›Trang sau »Trang cuối