Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

thanhhuyen2905

hay
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Bađa
Chiều hạ vắng
Những cây non cháy nắng rủ ven đường
Thương một chuỗi đời
Nhẹ nhàng đi vào yên lặng
Muôn phương.

Nhặt nắng xế chiều nặn thành sương
Để yên thân trên những nẻo đường
Đang đi
Bóng hình vấn vương theo khói chiều
Phảng phất.

Bàn chân dẫm lên sỏi đau
Khóc thật

Hỏi một điều
Nước mắt chảy đi đâu?

27-6-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

thanhhuyen2905 đã viết:
hay
Cảm ơn bạn Thanhhuyen2905 đã ghé thăm nhé.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

..
Ngước lên đếm lá
Cúi đầu đếm hoa
Lá khô, hoa nở
Xóa mình trong ta.
...

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

ĐI ĐI

Đi tìm cay đắng cuộc đời
Để che đi những nụ cười sâu xa
Đi tìm mật ngọt hương hoa
Để quên đi những mặn mà chẳng quên.

Đi tìm sáng xuống, chiều lên
Để đem kết gối nệm mềm dở dang
Đi tìm nghèo chốn giàu sang
Động viên an ủi lỡ đàng sớm trưa.

Đi tìm nắng ở trong mưa
Để tô thêm dáng ngày xưa lạ lùng
Đi tìm lối rẽ thủy chung
Để xua đi những ngại ngùng nhớ ra.

1-7-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MÁI NHÀ XƯA

Một nếp nhà vách cũ, mái rêu xưa
Lũ chúng con sống cả thời thơ thơ ấu
Qua nắng mưa, bao mùa gió bão
Mái nhà xưa giờ lấp ló vườn xưa.

Thành phố hôm nay lồng lộng nhà cao
Những con đường nở hoa và rộng mở
Kỷ niệm lui về trong ngôi nhà nhỏ
Để lại một phần trong sóng lang thang.

Thành phố bình yên nghiêng bóng chiều vàng
Ngâm tĩnh lặng vào bốn mùa Nhật Lệ
Nuôi ấm áp điệu hò khoan dâu bể
Buổi thuyền về, lưới rải nốt du dương.

Trong tim con là hai tiếng quê hương
Chúng con lớn lên bởi Người thấp xuống
Điều giản dị, một đời chưa hiểu nổi
Mỗi lần về chát mặn ngấm bàn tay.

10-7-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

MỸ SƠN XƯA

Chơi vơi xanh thẳm giữa đất trời
Kinh đô thiền tích vọng nơi nơi
Thăng trầm lịch sử lưu muôn nẻo
Kể với nhân gian chuyện muôn đời.

Ngày xưa một thuở hùng, vương, bá
Vó ngựa chiến chinh án mọi miền
Thủy quân ngang dọc cùng biển cả
Cơ đồ sự nghiệp sáng vô biên.

Để lại ngày nay chuyện nước non
Chiêm Thành, Chân Lạp mãi vàng son
Non sông gấm vóc truyền hậu thế
Núi sông trời biển mãi vẹn tròn.

Ngàn năm nào có được yên danh
Chiến tranh chưa tàn lại chiến tranh
Ngoại phương xâm lấn, lăm bờ cõi
Người đi ra trận, vạn để dành.

Lao công dựng nước và giữ nước
Kể chi lên xuống, đủ miệng đời
Thành quách để lại trùm mưa nắng
Sông núi ơn người, ủ linh hơi.

Một lời nhắn nhủ đến đời sau
Gìn giữ giang sơn, chớ dựa màu
Cốt cách, hồn vững như muôn thuở
Tổ quốc vinh hiền, mãi bên nhau.

12-7-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

RA ĐI MÙA BIỂN ĐỘNG

Khi những con sóng ngoài kia tràn về
Ấy là mùa biển động
Những con thuyền rủ nhau về tránh sóng
Là những ngày ra khơi.

Anh theo tàu ngược sóng ngóng biển trời
Bởi ngoài kia sóng còn hơn biển động
Đất biên cương rùng mình theo gió lộng
Biển biên cương không ngơi nghỉ một ngày.

Giữ biển trời, lịch sử vạn đời nay
Bao dã tâm ẩn mình trong sóng vỗ
Bãi đá, san hô bốn mùa bão tố
Giấu yên bình, hóa ngược cánh chông gai.

Chẳng thề chờ may mắn đến ngày mai
Chẳng thể cuộn mình trong vỏ ốc vùi cát
Ta kiên gan để ngàn đời biển hát
Âm ĩ vọng về, nghe thấu được không em?

Nơi làng quê, đồng lúa ngã lụa mềm
Nơi biển xa nước dựng thành, dựng lũy
Hai nơi nhớ nhau đêm ngày không nghỉ
Nhắn hơi nhau qua vời vợi sao trời.

Giữa hai người là tiếng gọi biển ơi
Để bao giờ hết mùa biển động
Những con thuyền lại xuôi theo cánh sóng
Tàu trở về
Biển lại thành muôn thuở biển yêu thương.

12-7-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

KHI TỔ QUỐC GỌI

Tổ quốc đã lớn lao
Khi ta còn là hạt bụi
Tổ quốc vẫn vô cùng khi hồn lui sông núi
Giữa bao la trời biển mênh mông
Tổ quốc gọi mình
Ta có nghe không?!

Ta nghe tiếng vọng về từ lòng đất
Những vô danh anh hùng bất khuất
Ta nghe tín hiệu từ vũ trụ xa xôi
Về cội nguồn gốc Tổ quốc của tôi.

Ta biết giá mỗi tấc đất tấc biển
Không trả bằng nguồn thao túng bôn ba
Trả bằng máu và mồ hôi đổ xuống
Để ươm hoa từ giọt mặn phù sa.

Ta nghe tiếng Tổ quốc từ sông núi
Từ biển khơi Hoàng Sa đến Trường Sa
Ta nghe tiếng Tổ quốc từ mọi hướng
Từ trái tim dồn về một trái tim.

Có tiếng gọi từ âm thầm đêm vắng
Buổi hòa bình cho tình yêu sâu lặng
Có tiếng gọi từ bão tố phong ba
Vươn mũi tàu chém sóng đến khơi xa.

Trong trăn trở có tiếng từ sâu thẳm
Trong dạt dào có tiếng gầm của sóng
Khi biển động tràn về
Tiếng Tổ quốc thức tỉnh nỗi đam mê
Về với biển.

Ta sẽ đi cho đến buổi bình yên
Khi Tổ quốc gọi bằng tiếng mẹ hiền
Ta trẻ lại trong lòng Người âu yếm
Về lại miền bình dị
Vòng tay người khao khát vô biên.

14-7-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

KHUYA VỊNH

Đẹp lắm, dịu dàng quá em ơi.
Như mây như lụa vắt ngang đời.
Chảy suôn một suối, làn đôi nước.
Để ai nuối tiếc phận chơi vơi.

Thong thả làm chi, lại ước ao
Người nhẹ nhàng, kẻ bước thấp cao
Âm thầm gối nặng lời e ấp
Xuôi lắm kẻ ra, ngược kẻ vào.

Xóc xách sóng lượn đôi tà biếc
Mượt mà, yểu điệu tựa chiêm bao
Tiếng gõ xa vọng bao người tiếc
Lạ lùng thôi, quanh quẩn nao nao.

14-7-2015

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối