CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA MÙA VU LAN 2558!
MẸ VỀ VỚI THU!
"Bát âm"
Thỉnh họa
Bên dòng hiu hắt đứng trơ thân
Ríu rít chim sâu chuyền ngại ngần
Bịn rịn cơn lào còn lẩn quẩn
Bồi hồi ngọn cúc cũng phân vân
Hơi sương lùa nắng tầng mây tản
Hạt móc ngậm mưa dải nước vần
Ngõ vắng thảo dân về chốn ẩn
Dặt dìu chuông đẩy*: Mẹ cuồng chân …!
Vu lan PL 2558
LĐM
*nghe chuông đổ là biết sớm chiều
CÁC BÀI HỌA:
HỒNG THẮM VU LAN
Trời tây đau đáu vọng hiền thân
Hồng thắm đưa hương nụ trắng ngần
Thu đến bâng khuâng mùa báo hiếu
Chiều về ngơ ngẩn áng phù vân
Nhớ hoài tình Mẹ dường thơm sữa
Viết mãi thơ con chửa trọn vần
Mấy bận hoa lòng cài ngực ấm
Vu Lan thầm gửi tấm thành chân!
Nguyễn Gia khanh Nghệ An
AN THÂN !
Không màng danh lợi mới an thân
Như Bụt đời ai cũng sáng ngần
Hãy ngắm vinh hoa dường bọt nỗi
Và nhìn phú quý tợ phù vân
Đừng sinh ác nghiệp ra xoay thế
Cứ tạo thiện duyên để chuyển vần
Bền chí chuyên tâm tu dưỡng đạo
Thánh nào không độ tấm lòng chân .
Trần Ngộ Lâm Đồng
VÔ NGHĨA HỐI
Ngậm bóng thời gian oán trách thân
Đạo con trễ muộn dạ đau ngần
Ngàn câu sám hối lời kinh quẩn
Mất nẻo vô thường chữ hiếu vân
Mãi mộng bon chen tiền tụ tản
Chưa ngày báo đáp phận xoay vần
Lá vàng rụng vội hờn thu ẩn
Khôn dại bây giờ lạnh bước chân
Nhi Phạm
NGƯU LANG VỀ CÙNG
CHỨC NỮ
Tháng Bảy sụt sùi mưa ướt thân
Ngưu Lang Chức Nữ dạ tần ngần
Năm tròn đày đọa trong ly đẩu
Phút vẹn vờn vơn giữa ái vân
Thắm thiết tình xa đôi hợp ý
Ân cần nghĩa cận đối nên vần
Mẹ cha hòa thuận bền trời đất
Chồng vợ thương yêu trọng chất chân
Nha Trang
Võ Sĩ Quý
TỰ NHỦ
Hương vị quen rổi, nhủ bản thân!
Những ngày thơ ấu thật trong ngần
Ráng chiều lả tả sương hòa vũ
Nắng sớm êm đềm gió quyện vân
Mấy chục năm qua thân lặn lội
Bao ngàn tháng lại phận xoay vần
Tích tiên đã mãn giờ thiên gọi
Ai ở dương trần- dám chậm chân!
Trương Văn Lũy
NHỚ NGÀY
BÔNG TRẮNG CÀI BÂU
Nắng lịm buông chiều héo hắt thân
Nhìn con cháu chắt mắt tần ngần
Gió tây bắc thổi xao cành trúc
Sấm động trời nam chiếu vũ vân
Thời khắc trăm năm còn tích tắc
Buồng tim lọan nhịp vẫn xoay vần
Buồn vui chú nguyện giờ ly biệt
Mẹ xả sắc trần nhẹ bước chân
Lê Văn Thanh Bà Rịa
VU LAN
Vu lan nhìn ảnh của song thân
Thương nhớ nôn nao đứng mãi ngần
Nghĩa mẹ công cha chưa trả nỗi
Tình con nặng nợ mãi phân vân
Suối vàng ba má luôn siêu thoát
Trần thế cháu con rạng bước chân
Buồn tủi nhớ nhung tim thổn thức
Trào dâng thơ phú sáng tươi vần
HỒ HẮC HẢI
MẸ VÀ THƠ !
Tháng bảy rưng lòng nhớ Mẫu Thân
Ngõ sau bao bận đứng tần ngần
Đọc thơ đồng điệu đằm thu ý
Hòa vận loại từ hóc chữ “vân”
Muốn dụng văn thời toan phá cách
Mà e cổ luật khó xoay vần
Thôi đành gác lại lo mùa hiếu
Dâng Mẹ bông hồng bước lẹ chân
Trương Đình Đăng Đà Nẵng
THU CẢM
Trơ trụi hàng cây đứng tủi thân,
Lòng tuôn suối lệ nhớ vô ngần.
Viễn du hải giác thung dung điểu,
Phiêu bạt thiên nhai tản mạn vân.
Lá rụng hoa tàn, khô rã cánh,
Đời theo gió chuyển, uốn xoay vần.
Đường dài mưa đổ sầu hiu hắt,
Kỷ niệm phai mờ những dấu chân…
Dương Hồng Kỳ Sài Gòn
RẰM THÁNG BẢY
Tròn thêm quả hiếu kính hai thân
Soi sáng lòng thu đẹp trắng ngần
Nhân đức kinh cầu bờ diệu hải
Từ bi hương nguyện đóa tường vân
Ân cha di dưỡng tài lộc vận
Nghĩa mẹ tồn lưu phúc phận vần
Truyền thống gia đình hành nghiệp thiện
Cháu con nhớ lấy giữ tình chân
Nha Trang Võ Sỹ Qúy
VU LAN NHỚ MẸ
Suối lệ bao năm nhớ mẫu thân
Trãi bao mưa nắng mãi tần ngần
Mẹ về chín suối lên thiên quốc
Con ở nơi nầy dõi gió vân
Một thuở cô phòng in gối chiếc
Nuôi con khôn lớn mãi xoay vần
Hôm nay cháu chắt quây quần lại
Ghi nhớ công ơn! tưởng bước chân*
Thụ nhân Huỳnh Kim - Camranh.
PS:* Mong mỏi bước chân Mẹ về...
VU LAN NHỚ MẸ
Cõi tạm Ta Bà tựa ảo vân
Bảy lăm tuổi mẹ sống tinh ngần
Cuộc đời vất vả lao nguồn trí
Năm tháng tảo tần - lụy tấm thân
Gió buốt sương đông -mưa bấc thổi
Nắng nung lửa hạ - ngọn nam vần
Vu lan tự tứ - con cầu nguyện
Linh ứng mẫu hiền - liễu đạo chân
Hồ Trọng Trí Bà Rịa
MÙA THU LÊN CHÙA
Chân đất đầu trần chẳng quản thân
Cha tôi đen đúa dạ sáng ngần
Phá Sơn lâm nhì đâm Hà Bá
Vững tay chèo đạp ngã phong vân
Cả đời Cha gian lao vất vả
Chưa từng qua cây viết cuốn vần
Trả gian lao Cha về với đất
Vu Lan mùa hoa trắng theo chân
Châu Nam Phong
MẸ TÔI
Dõi vọng mờ thu mịt lặng thân
Nghìn trùng xa chạnh lệ tần ngần
Suông tình tan hợp loang triều hải
Ảo ảnh nổi chìm thoáng bóng vân
Chóp núi sương vây cô quạnh phủ
Bờ rừng lá đuổi túm nhau vần
Đê cong quanh giữa dâu xanh lối
Mẹ bước ngang trần lẻ dấu chân !
Quỳnh Lý Đức
ĐÊM THU CÙNG THI SĨ
Gió thoảng lá vàng lượn cách thân
Rừng thu xơ xác tắm trăng ngần
Giò nai co gối soi giòng nước
Cánh vạc nghiêng đầu ngắm áng vân
Quốc gọi hồn khai thơ giữ điệu
Sao băng tâm mở bút lưu vần
Sương rơi nặng hạt mờ vai áo
Trang điểm thi nhân đẹp tới chân.
Độc Hành Đồng Nai
CHÍ LÀM TRAI
Trai hùng thời loạn tiếc chi thân
Khí phách như gương ngọc sáng ngần
Cứu nước thi gan cùng lửa đạn
Diệt thù trãi mật với phong vân
Chiến hào áo trận phơi bao lượt
Núi đá gươm thơ tạc mấy vần
Vận nước điêu linh tràn máu hận
Lên đường gác lại mối tình chân
Võ Thị Nhật Lệ Tiền Giang
MẸ TRONG NGÀY THU
Mẹ đứng bên đường chỉ một Thân
Nhìn hàng quân bước dạ tần ngần
Bóng con ngày ấy nhòa sương khói
Dáng Mẹ hôm nay rạng vũ vân
Tiếng hát mùa thu vang nhịp điệu
Câu thơ chiến thắng vọng hòa vần
Các con ngã xuống còn mình Mẹ
Nước mắt lăn cùng những bước Chân
Robert Nguyen
NHỚ MẸ
Bởi đã quen rồi áo tứ thân
Ai cho quà mới cũng tần ngần
Mắt mờ có thấy lem thềm ngọc
Chân chậm nào theo nổi dáng vân
Cơm áo bầy con ham thử vận
Văn thơ lũ trẻ hợm mua vần
Đường bao xa nữa mà vương bận
Ngọn gió buồn đưa mấy bước chân.
Vu lan PL 2558
Đông Thái Phan Tự Trí
NHỚ SONG THÂN
Mỗi lần nhức mỏi cả châu thân,
Thuốc uống đôi khi cũng ngại ngần,
Bỗng nhớ tình cha lòng áo não,
Chợt thương ơn mẹ dạ phân vân.
Đếm bao giọt lệ đầy bao đoạn,
Thảo mấy câu thơ đủ mấy vần!
Non Thái Biển Đông đâu sánh được,
Vu Lan lễ mẹ tỏ lòng chân.
Nhatthuyh
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.