Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [77] [78] [79] [80] [81] [82] [83] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Quang Tri

Xóm cũ

Bầy vịt, đàn gà với luống rau
Kia sông, đây núi nắng trên đầu
Mênh mang khói sóng thuyền buông lưới
Bát ngát hương đồng trẻ cưỡi trâu
Phố lớn, nhà cao lòng dạ hẹp
Xóm nghèo, ngõ nhỏ nghĩa tình sâu
Bao năm hồ hải về quê cũ
Giăng sáng bên thềm hát mấy câu.

MẸ QUÊ

Mẹ già tóc bạc giữa vườn rau,
Chăm bón mà quên nắng nhuộm đầu.
Con mãng lo chơi không nhóm bếp,
Chị còn bận học chẳng chăn trâu.
Mới hay tình mẹ như trời rộng,
Biết  được ơn cha tựa biển sâu.
Ấm lạnh bao mùa nơi viễn xứ,
Nhớ về quê cũ viết đôi câu.
Út
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

trung30 đã viết:
Cho hỏi

Bác có vào đây ngắm chị Hằng
Ngắm thì cứ ngắm chớ lăng nhăng
Nửa bì, nửa nạc sao mùi mẫn
Một lỗ, một chai cứ nhập nhằng
Rượu quí chủ nhà mời đến miệng
Thơ hay khách khứa vịnh rơi răng
Hỏi người thi sĩ đa tình đến
Đã gặp khi về có nhớ chăng?

(Cảm tác khi đọc các bài thơ về chai lọ, rượu chè của chị Quế Hằng)

XIN ĐÁP

Vào đây tớ hoạ vơi cô Hằng,
Bạn chớ vịt vờ cuội hỏi nhăng.
Giữ đối giữ vần không xí xớn,
Tuân niêm tuân luật chẳng nhì nhằng.
Hoa thơm sắc thắm đành quay mặt,
Rượi quý hương nồng phải cắn răng.
Tiếng quyển giọng kèn bao diễm tuyệt,
Bưng tai nhắm mắt, sướng hay chăng?

phamanhoa

ĐÔI LỜI

Rằm thu Trung muốn ngắm nàng Hằng,
Xoa xuýt vừa thôi chớ nựng nhăng.
Gặp lúc ruột gan đang rối rắm,
Hay khi trí não cứ nhùng nhằng.
Đêm thiêng lếu láo e sưng mõm,
Ngày mãn vênh vang khéo rụng răng.
Thi sĩ ngắm Hằng lòng phải sáng,
Xưa nay như thế biết hay chăng?
Út
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phuong nam 1941

MẸ QUÊ

Mẹ già tóc bạc giữa vườn rau,
Chăm bón mà quên nắng nhuộm đầu.
Con mãng lo chơi không nhóm bếp,
Chị còn bận học chẳng chăn trâu.
Mới hay tình mẹ như trời rộng,
Biết  được ơn cha tựa biển sâu.
Ấm lạnh bao mùa nơi viễn xứ,
Nhớ về quê cũ viết đôi câu.
Út


           Lắng nghe MẸ KỂ
Mắt mờ, tóc bạc vẫn trồng rau
Trời nắng chang chang nón đội đầu
Con lớn đi làm vài thửa ruộng
Bé cưng chăn dắc một con trâu
Việc trường đóng góp nhờ đồng cạn
Công xóm dựng xây bởi ruộng sâu
Vất vả sớm hôm mùa cấy hái
Cơm rau mẹ kể nhớ từng câu.
PNam

Qua thăm ÚT cưng chút nghe. Chúc mạnh giỏi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Quang Tri đã viết:
Xóm cũ

Bầy vịt, đàn gà với luống rau
Kia sông, đây núi nắng trên đầu
Mênh mang khói sóng thuyền buông lưới
Bát ngát hương đồng trẻ cưỡi trâu
Phố lớn, nhà cao lòng dạ hẹp
Xóm nghèo, ngõ nhỏ nghĩa tình sâu
Bao năm hồ hải về quê cũ
Giăng sáng bên thềm hát mấy câu.

MẸ QUÊ

Mẹ già tóc bạc giữa vườn rau,
Chăm bón mà quên nắng nhuộm đầu.
Con mãng lo chơi không nhóm bếp,
Chị còn bận học chẳng chăn trâu.
Mới hay tình mẹ như trời rộng,
Biết  được ơn cha tựa biển sâu.
Ấm lạnh bao mùa nơi viễn xứ,
Nhớ về quê cũ viết đôi câu.

Út[/quote]

BÉ QUÊ

Quanh năm khoai sắn độn cơm rau,
Nắng khét, bùn hôi, chóc bám đầu.
Thoăn thoắt nhịp chân tìm tổ sáo,
Nghêu ngao tiếng hát gõ sừng trâu.
Mưa chiều, tím ngắt đồi sim dại,
Nắng sáng, chua loè trái ổi sâu.
Đợi tết, nằm mơ màu áo mới,
Mong hè, mộng thấy cá ăn câu.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

Cảm ơn anh PN và AH đã ghé thăm.Kính mến.

Nước ngập

Nước ngập tràn trề, thế mới vui
Người, xe chen lấn đụng nhau... cười!
Sông trôi giữa phố tha hồ... ngắm
Chợ nổi trên đường thoải mái... bơi
Mái ngói già leo coi cá quẫy
Sân nhà trẻ tắm hứng mưa rơi
Phen này ông quyết buôn thuyền thúng
Sắm cái cần câu, thả lưới chơi.
Trung 30


CHỐNG NGẬP

Nước dâng lên phố, khối thằng vui,
Dân khổ thì "quan chống ngập" cười.
Cống nghẹt, ta luôn hồ hỡi móc*,
Đường tràn, mi cứ mải mê bơi.
Bày mưu để đập mau hư hỏng,
Tính kế cho kè chóng rụng rơi.
Lạy đất vái trời mưa gió mãi,
Ông hăng hái đớp, thoả thuê chơi.

phamanhoa

CHÚC MỪNG CÁC DỰ ÁN THOÁT NƯỚC SIÊU TỈ

Ai đời ngập nước lại thêm vui,
Quan lớn duyệt chi sướng bụng cười,
Phố xá thành sông cho cá lội.
Hẽm đường biến biển để con bơi.
Bao năm đào bới dân chờ đợi,
Lắm tháng chận ngăn xe khỏi rơi.
Dự án làm xong ông tự thưởng,
Lảnh lương bạc tỉ  tạm xài chơi.
ÚT
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

ĐÀN BÀ

Nhân gian một cõi, hỡi đàn bà!
Bảy nổi ba chìm với cái ta.
Ánh mắt miên-man hồn chất ngất,
Làn môi quyến-rủ mộng la đà.
Say sưa khó tránh tàn danh vọng,
Đắm đuối nào hay nát cửa nhà!
Sợi tóc mong manh, khi đã buộc,
Anh hùng, quân tử, hết đường ra!

HƯƠNG-TRÂM

CHUYỆN LẠ

Tố khổ rồi xin lỗi quý bà,
Ông này hơi bị lạ nghe ta!
Nếu không phải phở hành ra bã,
Thì chắc là cơm xữ quá đà.
Son phấn bao người trang giữ nước,
Quần thoa mấy kẻ bậc xây nhà.
Mẹ hiền, vơ đảm, dâu con thảo,
Sao dấu đâu rồi chẳng kể ra ?

phamanhoa

TẠI MÌNH

Đã biết nhân gian khổ chữ bà
Cớ sao để vướng ở thân ta
Đừng mê ánh mắt đong tình tứ   
Chớ luyến làn môi ngọt đẫy đà
Hãy tránh say sưa xây sự nghiệp
Lìa xa đắm đuối dựng nên nhà
Lòng ngay tâm tịnh đâu chi xá
Ánh sáng thiên đình rọi lối ra

Ca-Dao

TỰ GIẢI

Quyến rũ nào đâu chỉ quý bà
Còn nhiều cám dỗ ở quanh ta
Tiền tài vật chất càng lôi cuốn
Phú quý công danh cũng tạo đà
Muôn thuở lòng tham làm hại xác
Bao thời tánh dục khiến tan nhà
Trãi qua mộng ảo đời dâu bể
Ai bậc hiền minh mở lối ra...

Thệ Minh 21/9/13


TỰ BỈ

Biết khổ nhưng sao vẫn khoái bà,
Kệ đời mai mĩa thoả thân ta.
Dù đang ăn bám như chùm gửi,
Hay vẫn gùi lưng tựa lạc đà.
Ham đẹp vua xưa còn mất nước,
Ưa ngon  phú nọ cũng tan nhà.
Khổ đau nhân quả trôi thành đất
Dục vọng mê cuồng khó tỉnh ra.
Út
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Quang Tri đã viết:
ĐÀN BÀ

Nhân gian một cõi, hỡi đàn bà!
Bảy nổi ba chìm với cái ta.
Ánh mắt miên-man hồn chất ngất,
Làn môi quyến-rủ mộng la đà.
Say sưa khó tránh tàn danh vọng,
Đắm đuối nào hay nát cửa nhà!
Sợi tóc mong manh, khi đã buộc,
Anh hùng, quân tử, hết đường ra!

HƯƠNG-TRÂM

CHUYỆN LẠ

Tố khổ rồi xin lỗi quý bà,
Ông này hơi bị lạ nghe ta!
Nếu không phải phở hành ra bã,
Thì chắc là cơm xữ quá đà.
Son phấn bao người trang giữ nước,
Quần thoa mấy kẻ bậc xây nhà.
Mẹ hiền, vơ đảm, dâu con thảo,
Sao dấu đâu rồi chẳng kể ra ?

phamanhoa

TẠI MÌNH

Đã biết nhân gian khổ chữ bà
Cớ sao để vướng ở thân ta
Đừng mê ánh mắt đong tình tứ   
Chớ luyến làn môi ngọt đẫy đà
Hãy tránh say sưa xây sự nghiệp
Lìa xa đắm đuối dựng nên nhà
Lòng ngay tâm tịnh đâu chi xá
Ánh sáng thiên đình rọi lối ra

Ca-Dao

TỰ GIẢI

Quyến rũ nào đâu chỉ quý bà
Còn nhiều cám dỗ ở quanh ta
Tiền tài vật chất càng lôi cuốn
Phú quý công danh cũng tạo đà
Muôn thuở lòng tham làm hại xác
Bao thời tánh dục khiến tan nhà
Trãi qua mộng ảo đời dâu bể
Ai bậc hiền minh mở lối ra...

Thệ Minh 21/9/13


TỰ BỈ

Biết khổ nhưng sao vẫn khoái bà,
Kệ đời mai mĩa thoả thân ta.
Dù đang ăn bám như chùm gửi,
Hay vẫn gùi lưng tựa lạc đà.
Ham đẹp vua xưa còn mất nước,
Ưa ngon  phú nọ cũng tan nhà.
Khổ đau nhân quả trôi thành đất
Dục vọng mê cuồng khó tỉnh ra.
Út[/quote]

THỜ BÀ

Chẳng ngán yêu ma, chỉ ngại bà,
Tiếng đời hay dỡ mặc người ta.
Phu tuỳ phụ xướng tình lai láng,
Vợ bảo chồng nghe nghĩa đậm đà.
Chọc gấu nhe nanh nghiêng ngã nước,
Trêu chằn giương vuốt nát tan nhà.
Vợ mình, mình sợ là chân lý,
Sống đến bạc đầu mới ngộ ra.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Đoàn Nam đã viết:
Quang Tri đã viết:

HÁT RU
   
Xế chiều ngắm cảnh giọt thu tuôn
Tự hỏi lòng sao lại thấy buồn
Có phải lá vàng trôi sắc phấn
Hay là cành úa nổi màu son
Đơn côi lênh láng thèm ôm chặt   
Chiếc bóng bồng bềnh khát nụ hôn
Mưa rớt trong ngoài đều ướt cả
Cô phòng lạnh lẽo hát ru hồn   

                                         Đoàn Nam

THU CỦA THI NHÂN
   
Thu đến rồi ư lá lại tuôn,
Thi nhân mặc khách lại se buồn!
Bởi mây xanh biếc khoe khuôn ngọc,
Vì má hồng đào điểm dáng son.
Chợt thấy lòng nghiêng ru gió hát,
Bỗng nghe tình nặng gọi môi hôn.
Em ơi đời đã tràn men thắm,
Ngơ ngác mắt nai xao xác hồn.

                                                Út
                          
THU SẮP TÀN
    
Thu sắp tàn rồi mưa vẫn tuôn
Bằng lăng đỏ lá rắc thêm buồn
Tiết trời lành lạnh khô màu phấn
Khí đất mịt mù ẩm sắc son
Ngắm ảnh ôi thèm coi miệng hát
Trông hình sao khát ngó môi hôn
Con tim nghèn nghẹn như ai bóp
Sầu cứ miên man nặng trĩu hồn

                                           Đoàn Nam
[/quote]

ĐÊM THU

Đêm dài thánh thót tiếng mưa tuôn,
Theo nước trăng trôi trĩu nỗi buồn.
Sóng dạt âm thầm xao dạ ngọc,
Dòng xuôi lặng lẽ nhạt lòng son.
Đầu ghềnh lau trắng chờ sương phủ,
Cuối bãi bờ xanh đợi gió hôn.
Tiếng nhạn lưng trời thê thiết vọng,
Người thân luân lạc xót xa hồn.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

THAO THỨC NGÀY CÒN LẠI
Quế Hằng


Nhớ lắm mình ơi lúc tuổi thanh
Bao nhiêu mộng ước dệt mơ lành
Nắng đùa mơn trớn vành môi thắm
Gió giỡn chờn vờn mái tóc xanh
Đâu biết nhỡ nhàng duyên chẳng đặng
Nào hay trắc trở nghĩa không thành
Để buồn tê tái ngày còn lại
Thao thức bên lòng những trống canh   

GIỌT LỆ KHÓC TÌNH XANH

Ngày nào mắt biếc, áo thiên thanh,
Thề hẹn cùng nhau dệt mộng lành.
Cứ tưởng trăm năm tươi nụ nõn,
Nào ngờ thoáng chốc hoá rêu xanh.
Hoa rơi mãi tiếc tình chưa vẹn,
Lá rụng hoài thương nghĩa chẳng thành.
Bóng lẻ đêm dài chăn chiếu lạnh,
Ngậm ngùi nghe vẳng trống sang canh.

phamanhoa


PHẢI CHĂNG?

Nghe vẳng lời ai la thất thanh!!!
Chắc là đang có chuyện không lành.
Một người đang nuối thời thơ trẻ
Một kẻ vừa thương lúc tuổi xanh.
Chảnh quá nên tình trôi vuột mất
Điệu nhiều để mộng dệt khôn thành.
Đêm đông chăn chiếu buồn đơn lạnh
Trằn trọc niềm riêng gió điểm canh.
Út
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Quang Tri đã viết:
THAO THỨC NGÀY CÒN LẠI
Quế Hằng


Nhớ lắm mình ơi lúc tuổi thanh
Bao nhiêu mộng ước dệt mơ lành
Nắng đùa mơn trớn vành môi thắm
Gió giỡn chờn vờn mái tóc xanh
Đâu biết nhỡ nhàng duyên chẳng đặng
Nào hay trắc trở nghĩa không thành
Để buồn tê tái ngày còn lại
Thao thức bên lòng những trống canh   

GIỌT LỆ KHÓC TÌNH XANH

Ngày nào mắt biếc, áo thiên thanh,
Thề hẹn cùng nhau dệt mộng lành.
Cứ tưởng trăm năm tươi nụ nõn,
Nào ngờ thoáng chốc hoá rêu xanh.
Hoa rơi mãi tiếc tình chưa vẹn,
Lá rụng hoài thương nghĩa chẳng thành.
Bóng lẻ đêm dài chăn chiếu lạnh,
Ngậm ngùi nghe vẳng trống sang canh.

phamanhoa


PHẢI CHĂNG?

Nghe vẳng lời ai la thất thanh!!!
Chắc là đang có chuyện không lành.
Một người đang nuối thời thơ trẻ
Một kẻ vừa thương lúc tuổi xanh.
Chảnh quá nên tình trôi vuột mất
Điệu nhiều để mộng dệt khôn thành.
Đêm đông chăn chiếu buồn đơn lạnh
Trằn trọc niềm riêng gió điểm canh.
Út
NÊN CHĂNG ?

Chú Út mồm quen thói phát thanh,
Vu oan gái đảm với trai lành.
Ai người chãnh chẹ khi măng trẻ?
Đâu kẻ  điêu ngoa lúc búp xanh?
Gặp lúc chày mòn duyên chẳng trọn,
Đang khi cối thủng mộng không thành.
Ví dầu rổ đó không chê rá,
Cũng đỡ lạnh lùng lúc trở canh.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [77] [78] [79] [80] [81] [82] [83] ... ›Trang sau »Trang cuối