Đây là bài thơ của người anh viết từ năm 2000 ,Nay người đã đi vào cõi hư vô nên tôi ghi lại đây xem như là một kỉ niệm.
HUẾ Ở TÔI.
Ôi Huế,những gì có ở tôi,
À ơi,mẹ hát thuở nằm nôi,
Cây đa,bến nước ,dòng sông nhỏ,
Ôm ấp thôn làng,chẳng nỡ trôi.
Ơi Huế,những gì có ở tôi,
Mẹ hiền lam lũ chẳng hề ngơi,
Nuôi đàn con trẻ quên mình mẹ,
Mong con khôn lới trở nên người.
Ơi Huế,những gì có ở tôi,
Ngày hè nóng bức,đẫm mồ hôi.
Mưa dầm ,gió bấc,trời đông giá.
Lạnh đến tê người, tím cả môi.
Ơi Huế,những gì có ở tôi,
Đêm trăng giả gạo tiếng chày đôi,
Những chiều đạp lúa trên sân đất,
Vung vẫy đuôi trâu cố đuổi ruồi.
Ơi Huế ,những gì có ở tôi.
Mái đình ngói sậm ,mắt rêu phai,
Cây si cổ thụ đầy dây,lá,
Đi học về ngang vẫn ghé ngồi.
Ơi Huế những gì có ở tôi.
Con đường trãi thảm lá tre rơi.
Những sào ruộng lúa sau mùa gặt,
Là chỗ đùa chơi thuở ấu thời.
Ơi Huế ,những gì có ở tôi,
Những vồng bắp, đậu.những nương khoai,
Bao mùa đói khó trong ly loạn.
Hoá máu nuôi tôi sống một thời.
Ơi Huế,những gì có ở tôi,
Con đò Thừa Phủ nối bờ đôi,
Mỗi ngày hai buổi tôi đi học,
Khải Định trường xưa,thuở thiếu thời
Ơi Huế những gì có ở tôi,
Những giờ trốn học rủ đi chơi,
Nam Giao,Bến Ngự nơi hò hẹn,
Những phút giây sao quá tuyệt vời.
Ơi Huế,những gì có ở tôi.
Những chiều nhạt nắng tuổi đôi mươi,
Tình đầu e ấp không lời nói,
Tay nắm tay nhau,bốn mắt cười.
Ơi Huế những gì có ở tôi,
Ngự Viên đài các,nắng chiều rơi,
Qua cầu Gia Hội chân chùn bước,
Lại trở về vô Thượng Tứ thôi!
Ơi Huế những gì có ở tôi,
Con đường phượng vĩ thắm hoa tươi,
Đêm trăng lặng lẻ trong Thành nội
Tha thàn nhìn trăng,lại nhớ người!
OI Huế những gì có ở tôi,
Chuông chùa Diệu Đế vẳng âm lơi,
Đêm trường khó ngũ cầu mau sáng.
Chẳng biết hờn ai,chẳng giận đời.
Ơi Húế, những gì có ở tôi.
Những ngày tao loạn,chạy khắp nơi,
Kinh hoàng giáng xuống khu Thành nội.
Lửa đạn bừng lên một góc trời,
Ơi Huế nhưng gì có ở tôi,
Ngày xanh gió thoảng tựa mây trôi.
Một thời hoa mộng xin từ giả.
Đất la,đường xa réo gọi mời.
Ơi Huế những gì có ở tôi,
Là thương,là nhớ chẳng hề nguôi,
Nửa đời phiêu bạt chưa dừng bước,
Nhưng HUế trong lòng vẫn mãi thôi.
Cần Thơ 12/2000.
TUYỀN HIÊN
Phan Cảnh Sâm.
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.