HƯƠNG PHÙ SA
Buổi sớm trung thu Hà Nội, mặt trời lạc trong đêm đã tìm thấy lối về, ra khỏi màn đen với đôi mắt đau đáu như lòng đỏ trứng gà. Hẳn là đêm qua nó thao thức nhiều lắm. Vầng trăng lạc ngày còn nuối tiếc một đêm tròn trĩnh. Bụi sương mờ ảo làm cho mặt trời và mặt trăng huyền hoặc như một đôi trời định. Chúng chỉ được bên nhau trong những giây phút giao thoa giữa ngày và đêm của mùa tình yêu.
Heo may lạnh se se. Hương sữa thoáng ngạt ngào. Đâu đó tiếng chim giật mình thảng thốt vụt bay ngơ ngác.Tiết thu Hà Nội hôm nay như vùng sông nước Hậu Giang hôm nào làm cho tôi nhớ anh quá! Kỷ niệm còn in dấu vẹn nguyên.
Bình minh bến Ninh Kiều Cần Thơ mùa này đậm sắc thu Hà Nội. Xuôi dòng Hậu Giang đi chợ nổi Cái Răng cùng người yêu thật là kỳ thú. Lênh đênh sóng vỗ ru mạn thuyền. Gió phương nam dịu mát đến lạ, lâng lâng nhẹ bẫng cuốn cơn say, anh xích lại gần tôi hơn. Đám lục bình tím bịn rịn chẳng muốn rời xa cứ nán lại ven bờ.
Những cây bần đang mùa trổ hoa đậu quả. Hoa bần buổi sớm nở tung trắng muốt, đài hoa màu xanh sáu cánh hình vương miện. Vẻ đẹp dịu dàng đưa hoa bần lên ngôi như những hoàng hậu Tây Đô.
Mê cung vùng sông nước khiến ta quên cả ánh mặt trời nhòm ngó. Tiếng chào mời mua hàng của chiếc ghe bán lẻ làm chúng tôi bừng tỉnh. Đã đến chợ nổi Cái Răng. Vị chua ngọt của trái dâu Hạ Châu thấm sâu đầu lưỡi. Thuyền lớn, thuyền bé san sát nhau chở đầy nông sản và hoa quả. Những cây bẹo thay cho lời rao hàng độc đáo. Tô hủ tiếu trên sông đậm đà gia vị. Một ít hoa quả làm quà rẻ và tươi ngon. Nét mặt rạng ngời hạnh phúc, anh trìu mến đoán ý người yêu. Sông Hậu thơ mộng hơn với giọng hò mượt mà của bóng dáng áo bà ba.
Hò ơ ơ...
Thuyền ai lơ lửng trên sông
Chở em đi chợ Cái Răng mua quà
Mặt trời đã lên cao. Ngược dòng quay về vườn sinh thái Phù Sa, nghe lái đò kể sự tích "Tình anh bán chiếu". Chất giọng ngọt ngào Nam Bộ làm cho tình tiết câu chuyện ly kỳ hơn. Chàng trai bán chiếu say mê cô gái bán hàng trên chợ nổi, miệt mài lựa từng cọng cói, sợi đay để dệt đôi chiếu đẹp. Chiếu dệt xong thì cô gái đã lấy chồng. Câu chuyện buồn man mác, hương phù sa thơm ngái và bờ vai vững chắc làm tôi lỡ ngủ quên.
Cập bến, được nhẹ nhàng đánh thức, tôi ngượng ngùng:
•- Em ngủ ngon quá!
Có lẽ đây là giấc ngủ êm dịu nhất trong đời tôi!
Tản bộ trên những lối đi ngắm phong cảnh dải đất phù sa. Tận mắt ngắm cây Bần, mọc dưới nước. Những đám rễ nổi nhô lên xung quanh gốc như bức trận đồ. Bất giác tôi liên tưởng đến rễ cây bụt trong ao cá Bác Hồ nhưng đầu rễ của nó nhọn hơn. Tôi thầm ước:
- Mình sẽ là cây bần níu giữ phù sa anh!
Đất phương Nam mềm lòng trai Bắc
Trắng hoa bần vương rắc tình si
Trận đồ rễ nổi khó đi
Phù sa lắng lại một thì xuân anh
Mỏi chân, dừng lại bên quầy hàng lưu niệm. Những sản phẩm tinh xảo từ cây dừa đủ để làm vừa lòng du khách khó tính. Anh lựa con khỉ ba không (không nói, không nghe và không nhìn) rồi trêu tôi:
•- Giết chết anh cũng không khai!
Chúng tôi đuổi nhau vỡ oà góc vườn tĩnh lặng. Ly cà phê đá thêm phần hóm hỉnh cho anh. Chiếc kem ngọt thơm dịu mát lòng tôi.
Luyến tiếc thời gian ngủ quên trên sông tôi khẽ đề nghị :
•- Em muốn ngược dòng !
Chiếc thuyền nhỏ lại cùng chúng tôi khám phá dòng sông. Trời bỗng nổi mưa giông. Lái đò nhường áo che mưa cho khách, chân chất ấm nồng quá Hậu Giang ơi! Dòng sông vẫn hiền hoà cả khi mưa gió, nghe nói bão nổi nơi đây vẫn bình yên.
Về bến Ninh Kiều khi hoàng hôn buông. Lắng ghe câu hát "đợi người yêu", thấm thía xúc cảm về dòng sông huyền thoại.
Hò ơ ơ...
Hậu Giang thắm nghĩa nặng lòng
Phù sa như nước Sông Hồng lặng trôi
Hồng Hà bên lở bên bồi
Hậu Giang trong đục một đời thuỷ chung!
Một góc Hậu Giang mà da diết lòng Hà Nội!!!
HN 04/10/09
Xa nhau khắc khoải đếm tàn canh
Sợi nhớ sợi thương giấc chẳng thành