Trang trong tổng số 84 trang (837 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [80] [81] [82] [83] [84] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hmhiennhan

Nguyễn Hiền Nhân sưu tầm

Hịch tướng sĩ 2012

Ta cùng các ngươi
Sinh ra phải thời bao cấp
Lớn lên gặp buổi thị trường.
Trông thấy:
Mỹ phóng Con thoi lên vũ trụ chín tầng
Nga lặn tàu ngầm xuống đại dương nghìn thước
Nhật đưa rô bốt na nô vào thám hiểm lòng người
Pháp [Anh] dùng công nghệ gen chế ra cừu nhân tạo…



Thật khác nào:
Đem cổ tích biến thành hiện thực
Dùng đầu óc con người mà thay đổi thiên nhiên!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ, mà vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng la đét.
Dẫu cho trăm thân này phơi trên sao Hỏa, nghìn xác này bọc trong tàu ngầm nguyên tử, ta cũng cam lòng.
Các ngươi ở cùng ta,
Học vị đã cao, học hàm không thấp
Ăn thì chọn cá nước, chim trời
Mặc thì lựa May Mười, Việt Tiến
Chức nhỏ thì ta… quy hoạch
Lương ít thì có lộc nhiều.
Đi bộ A tít, Cam ry
Hàng không Elai, Xi pic.
Vào hội thảo thì cùng nhau tranh luận
Lúc tiệc tùng thì cùng nhau “dô dô”.
Lại còn đãi sỹ chiêu hiền
Giáo sư, tiến sỹ, thạc sỹ, cử nhân, ai cũng có phần, không nhiều thì ít.
Lại còn chính sách khuyến khoa
Doanh nghiệp, giáo viên, trí thức, nông dân nhận cúp, nhận bằng còn thêm tiền thưởng.
Thật là so với:
Thời Tam quốc bên Tàu, Lưu Bị đãi Khổng Minh,
Buổi hiện đại bên Nga, Pu tin dùng Mét vê đép,
Ta nào có kém gì?
Thế mà, nay các ngươi:
Nhìn khoa học chậm tiến mà không biết lo
Thấy công nghệ thụt lùi mà không biết thẹn
Giáo sư ư? Biết “Thần đèn” chuyển nhà mà chẳng chạnh lòng
Tiến sỹ a? Nghe “Hai lúa” chế tạo máy bay sao không tự ái?
Có người lấy nhậu nhẹt làm vui
Có kẻ lấy bạc cờ làm thích
Ham mát xa giống nghiện “u ét đê”
Ghét ngoại ngữ như chán phòng thí nghiệm
Chỉ lo kiếm dự án để mánh mánh mung mung
Không thích chọn đề tài mà nghiên nghiên cứu cứu
Ra nước ngoài toàn muốn đi chơi
Vào hội thảo chỉ lo ngủ gật
Bệnh háo danh lây tựa vi rút com pu tơ
Dịch thành tích nhiễm như cúm gà H5N1
Mua bằng giả để tiến sỹ, tiến sy
Đạo văn người mà giáo sư, giáo sãi.
Thử hỏi học hành như rứa, bằng cấp như rứa, thì mần răng hiểu được chuyện na niếc na nô?
Lại còn nhân cách đến vậy, đạo đức đến vậy, thì có ham gì bút bút nghiên nghiên.
Cho nên:
“Tạp chí hay” mà bán chẳng ai mua
“Công nghệ tốt” mà không người áp dụng.
Đề tài đóng gáy cứng, chữ vàng, mọt kêu trong tủ sắt
Mô hình xây tường gạch, biển xanh, chó ị giữa đồng hoang.
Hội nhập chi, mà ngoại ngữ khi điếc, khi câm?
Toàn cầu chi, mà kiến thức khi mờ, khi tỏ?
Hiện đại hóa ư? vẫn bám đít con trâu
Công nghiệp hóa ư? toàn bán thô khoáng sản
Biển bạc ở đâu, để Vi na shin nổi nổi chìm chìm, lưởi bò liếm liếm
Rừng vàng ở đâu, khi bô xít đen đen đỏ đỏ
Thật là:
“Dân gần trăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”!
Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Nội lực cũng nhiều, đầu tư cũng mạnh
Khu vực có hòa bình, nước ta càng ổn định
Nhân tâm giàu nhiệt huyết, pháp luật rộng hành lang
Thách thức không ít, nhưng cơ hội là vàng!
Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên thương hiệu.
Giỏi mánh mung không lừa nổi đối tác nước ngoài
Tài cờ bạc không địch nổi hắc cơ quốc tế.
Cặp chân dài mà nghiêng ngả giáo sư
Phong bì mỏng cũng đảo điên tiến sỹ.
Hỡi ôi,
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm vẫn mang ách đói nghèo
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp chưa thoát vòng lạc hậu.
Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc đặt mồi lửa dưới ngòi pháo làm nguy;
Nên lấy điều để nghìn cân treo sợi tóc làm sợ
Phải xem đói nghèo là nỗi nhục quốc gia
Phải lấy lạc hậu là nỗi đau thời đại
Mà lo học tập chuyên môn
Mà lo luyện rèn nhân cách
Xê mi na khách đến như mưa
Vào thư viện người đông như hội
Già mẫu mực phanh thây Gan ruột, Tôn Thất Tùng chẳng phải là to
Trẻ xông pha mổ thịt Bổ đề, Ngô Bảo Châu chỉ là chuyện nhỏ
Được thế thì:
Kiếm giải thưởng “Phiu” cũng chẳng khó gì
Đoạt Nô ben không là chuyện lạ
Không chỉ các ngươi mở mặt mở mày, lên Lơ xút, xuống Rôn roi
Mà dân ta cũng hưng sản, hưng tâm, vào Vi la, ra Rì sọt.
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng,
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí,
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Chẳng những tên tuổi ta không hề mai một,
Mà thương hiệu các ngươi cũng sử sách lưu truyền.
Trí tuệ Việt Nam thành danh, thành tiếng
Đất nước Việt Nam hóa hổ, hóa rồng
Lúc bấy giờ các ngươi không muốn nhận huân chương, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tinh hoa bốn biển năm châu hợp thành một tuyển, gọi là Chiến lược
Nếu các ngươi biết chuyên tập sách này theo lời ta dạy bảo thì suốt đời là nhà khoa học chính danh.
Nhược bằng không tu thân tích trí, trái lời ta khuyên răn thì muôn kiếp là phường phàm phu tục tử.
Vì:
Lạc hậu, đói nghèo với ta là kẻ thù không đội trời chung
Mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn trừ hung, không lo rửa nhục
Giữ một ngọn cỏ, cành cây, giọt nước trong giang sơn ta cũng làm ta quên ăn mất ngũ
Mà các ngươi cứ điềm nhiên lo tranh quyền đoạt lợi
Chẳng khác nào quay mũi giáo mà đầu hàng, giơ tay không mà thua giặc.
Nếu vậy rồi đây không biết dân Việt ta đi về đâu nữa, ta cùng các ngươi há còn mặt mũi nào đứng trong trời đất này nữa?
Trí thức là nguyên khí quốc gia
Cho nên ta mới thảo Hịch này
Xa gần nghiên cứu
Trên dưới đều theo!
<VÔ DANH>
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

nguyễn hiền nhân đã viết:

Nỗi buồn tuổi mùa thu


Mùa thu đã về rồi đó em,
Lá thu rơi rụng vàng cả thềm,
Nhớ em anh ngóng nơi đầu hẻm,
Thấy đường trống vắng lòng buồn thêm.

Hồi tưởng mùa thu xưa em đến,
Nụ cười khả ái giống nàng tiên,
Tóc dài óng ả như mây,suối,
Nắng chiều nhìn xuống phải đổ nghiêng.

Anh dắt tay em vào cõi thiêng liêng,
Hái trái cấm trong vườn hồng tình ái,
Hạnh phúc an nhiên những ngày thứ bảy,
Duyên thắm tình nồng cả khoảng trời riêng.

Không ngờ chỉ mấy mùa thu lưu luyến,
Tình ban sơ bổng đổi thay nhiều.
Như nai vàng dưới trăng thu tan biến,
Xa ngái rồi...thuở lãng mạn vào yêu
Hmhiennhan

Giao lưu kỷ niệm cùng Thuy Du một bài nha


THU XA


Đã xa rồi thuở lãng mạn tình yêu
Để phương đó phương này buồn nhung nhớ
Bao tháng năm cả một trời cách trở
Dấu chân đời mang vết tích đắng cay

Thu bây giờ đâu còn nét đắm say
Tay trong tay nụ hoa hồng thơm ngát
Thu bây giờ giọt mưa ngâu lịm nát
Mảnh hồn côi qua trăn trở mấy mùa

Bằng phút giây quyết định sự hơn thua
Em gục ngã cùng nỗi sầu lầm lỡ
Rồi chua chát nhìn lại mình bỡ ngỡ
Tự chôn thân vào khoảng tối không tên

Ba mùa thu là kỷ niệm khó quên
Em mang theo bên mình làm ký ức
Mai Thu đến, mỗi mùa trong tiềm thức
Là nghẹn ngào, là tiếc nuối tình xưa…..


Thụy Du

Cảm ơn Hiền Nhân đã ghé thăm nhà.

Mến chúc Hiền Nhân luôn khỏe, vui và nhiều thơ hay nhé !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

May mắn khi chúng mình xa nhau

Tự biết mình chưa xứng với em yêu,
Đành từ biệt để em tìm hạnh phúc.
Buồn thật buồn khi nhận về lời chúc
"Gặp người yêu như em đã yêu anh"

Đau xé lòng khi gọi tiếng cố nhân,
Đành an ủi mất em là may mắn,
Dẫu phải trải qua nhiều đêm thức trắng,
Xa em rồi nỗi nhớ cứ miên man.

Trong hồn anh mây xám đã giăng ngang,
Chẳng biết An Giang trời mưa hay nắng?
Em vẫn thản nhiên áo blouse trắng,
Trị bệnh cứu người nhưng mất tinh khôn.

Không giống xưa cuồng nhiệt hai tâm hồn,
Lao vào nhau, cho nhau niềm khao khát,
Cùng mê đắm trong sóng tình dào dạt,
Mới tách rời đã cảm nhận buồn tênh...

Em giờ trơ lì, kiêu hãnh ,ngông nghênh,
Với cõi niết bàn hiện trong hoang tưởng,
Như con thiêu thân mắc vòng nghiệp chướng,
Bay vào lửa mà ngỡ chốn trường sanh

Cũng may là em quên anh nhanh,
Để hồn sa mạc anh còn đất sống...
Hmhiennhan
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

CHUYỆN MỘT TRƯỞNG ĐOÀN NGOẠI GIAO NƯỚC TA BỊ GIẾT TẠI TRUNG QUỐC

Tôi kính phục những con người bất khuất,

Yêu tổ quốc ,chấp nhận mọi đoa đày.

Khinh bĩ Lê chiêu Thống, Trần Ích Tắc,

Nối giáo cho giặc, khủng bố người ngay

Hmhiennhan

Tài liệu Nguyễn Hiền Nhân sưu tầm


 

 

Ảnh: Đền thờ Giang Văn Minh. Ảnh: internet
 
.
 

Dưới đây là chép từ Từ điển Wikipedia:

Giang Văn Minh (chữ Hán: 江文明, 1573 - 1638[1]) tự Quốc Hoa, hiệu Văn Chung, là quan nhà Hậu Lê trong lịch sử Việt Nam. Ông được mệnh danh là vị sứ thần “Bất nhục quân mệnh” (Không để nhục mệnh vua) vì đã đối đáp thẳng thắn trước triều đình Trung Quốc và bị vua Minh Tư Tông hành hình vào năm 1638, thọ 65 tuổi. 

Cuộc đời và sự nghiệp

 
Ông sinh năm 1573, tại làng Kẻ Mía, xã Mông Phụ, tổng Cam Giá, huyện Phúc Thọ, tỉnh Sơn Tây trước năm 1945)[2], (nay thuộc xã Đường Lâm, thị xã Sơn Tây , Hà Nội. Ông từng đỗ đầu kỳ thi Hội, rồi thi Đình lại đỗ Đình nguyênThám hoa khoa Mậu Thìn, năm Vĩnh Tộ thứ 10 (1628) đời Lê Thần Tông[3]. Khoa thi này không có ai đỗ Trạng nguyên hay Bảng nhãn, vì vậy ông là người đỗ cao nhất trong cả khoa thi[3]. Sau khi đỗ đạt, ông lần lượt được bổ nhiệm vào các chức vụ như Binh khoa đô cấp sự trung (1630)[3], Thái bộc tự khanh (1631)[3].

 
Ngày 30 tháng 12 năm Dương Hòa thứ 3 (1637), ông và Thiêm đô ngự sử Nguyễn Duy Hiểu được vua cử làm chánh sứ cùng với 4 phó sứ là: Nguyễn Quang Minh, Trần Nghi, Nguyễn Bình và Thân Khuê dẫn đầu hai đoàn sứ bộ sang cầu phong và tuế cống nhà Minh[1]. Sau khi chết, ông được truy tặng chức Công bộ Tả thị lang, tước Vinh quận công[1]. 

Giai thoại 

Vào thời điểm ông đi sứ, mặc dù nhà Mạc đã bỏ chạy ra Cao Bằng, nhưng nhà Minh vẫn áp dụng chính sách ngoại giao hai mặt (với cả nhà Hậu Lê và nhà Mạc) với mục đích để cuộc chiến tranh Lê-Mạc kéo dài[4]. Đoàn sứ bộ của Giang Văn Minh đến Yên Kinh (nay là Bắc Kinh) vào năm 1638.

Đến khi triều kiến, Minh Tư Tông Chu Do Kiểm (tức hoàng đế Sùng Trinh) lấy lý do “Vì lệ cũ không có những quy định cụ thể cho việc sắc phong, do đó trong khi còn chờ tra cứu chỉ ban sắc thư để tưởng lệ” để ngăn trở việc công nhận sự chính thống của nhà Hậu Lê và bãi bỏ công nhận ngoại giao với nhà Mạc.

Đồng thời, Chu Do Kiểm còn ngạo mạn ra cho sứ bộ một vế đối như sau:
 
“Đồng trụ chí kim đài dĩ lục”"  Nghĩa là:  Cột đồng đến nay rêu đã xanh[5]
Câu này có hàm ý nhắc tới việc Mã Viện từng đàn áp cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng, sau đó cho chôn một chiếc cột đồng với lời nguyền: "Đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt" (Cột đồng gãy thì Giao Chỉ - tức Đại Việt - bị diệt vong).
Trước sự ngạo mạn đó, Giang Văn Minh đã hiên ngang đối lại bằng câu:
 
"Đằng Giang tự cổ huyết do hồng"
Nghĩa là:
Sông Đằng từ xưa máu còn đỏ[5]
 
Vế đối này vừa chỉnh, vừa có ý nhắc lại việc người Việt đã ba lần đánh tan quân xâm lược phương Bắc trên sông Bạch Đằng.

 
Vào thời bấy giờ, câu đối này được xem là cái tát thẳng vào mặt hoàng đế nhà Minh trước đông đảo văn võ bá quan của Thiên triều và sứ bộ các nước. Vua nhà Minh bừng bừng lửa giận quên mất thể diện thiên triều, bất chấp luật lệ bang giao, đã trả thù bằng cách trám đường vào miệng và mắt ông, rồi cho người mổ bụng xem “bọn sứ thần An Nam to gan lớn mật đến đâu”. Sự việc này xảy ra vào ngày mùng 2 tháng 6 năm Kỷ Mão (1639). Nhưng Minh Tư Tông vẫn kính trọng ông còn cho ướp xác ông bằng bột thủy ngân và đưa thi hài ông về nước[5][6] Khi thi hài của ông về đến Kinh thành Thăng Long, vua Lê Thần Tông và chúa Trịnh Tráng bái kiến linh cữu ông[5] và truy tặng chức Công bộ Tả thị lang, tước Vinh quận công[1], ban tặng câu “Sứ bất nhục quân mệnh, khả vi thiên cổ anh hùng” (tức là Sứ thần không làm nhục mệnh vua, xứng đáng là anh hùng thiên cổ)[7].

 
Sau khi thi hài được đưa về nước, Giang Văn Minh được chôn cất tại Đồng Dưa, thuộc xứ Gò Đông, [thực ra là Gò Đõng - NXD] thôn Mông Phụ, xã Đường Lâm[7]. Trên cánh đồng này có một quán (hiện có dạng ngôi nhà) nhỏ là nơi linh cữu ông đã được quàn và gọi là quán Giang. Hiện nay, nhà thờ ông ở làng Mông Phụ đã được nhà nước Việt Nam xếp hạng là Di tích lịch sử - văn hóa[5]. ‎

 
Ở Hà Nội hiện nay có một con đường mang tên Giang Văn Minh, nối với phố Giảng Võ và phố Kim Mã, quận Ba Đình. 
 

 
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

XIN LỖI NHẦM Ạ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

hmhiennhan đã viết:
Vị đắng tình say

Anh mệt mỏi bởi những lời chia tay
Như lập trình em nói đi nói lại.
Buồn và vui cứ song hành tồn tại
Dẫu bầu trời mặt đất có chia hai.

Một chút ngọt ngào đủ để đắm say,
Cà phê thiên đường thơm ngon vị đắng.
Tình sáng đẹp lấp lánh màu hoa nắng,
Bổng mưa gió về mọi thứ đổi thay

Cơm áo muộn phiền trút xuống vai gầy,
Anh không thể mãi làm người chia sẻ
Đến một khúc quanh có nhiều lối rẽ,
Hạnh phúc ban đầu tất phải nhạt phai.

Ừ! thì em hãy thêm chút chua cay
Để người ra đi không còn ngoáy lại
Hãy mở ngõ vườn địa đàng tình ái,
Đón ong bướm về sẽ quên anh ngay
Hmhiennhan

ÁP Ủ TÌNH SAY
Thôi đừng hờn đừng giân nữa mà anh
Đừng nói nữa để lòng em tê tai
Em đâu ngờ tình ta ngang trái
Để bây giờ  chẳng thể cùng nhau

Biết không anh tim em cũng buốt đau
Khi phải nói những điều cay đắng ấy
Khi nói chia tay mà lòng như lửa cháy
Khúc nhạc lòng tan nát trái tim yêu

Thôi đừng hờn đừng chách em nhiều
Tình anh sẽ theo em cùng năm tháng
Loài hoa dại  đâu cần ong bướm
Chỉ ấp ủ hoài ..một bóng dáng một chiến binh

..............AP..................
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Nỗi buồn cố giấu

Trả lời bài thơ trên của Anh Phương

Ai không buồn khi nói tiếng chia tay,
Hạnh phúc ra đi không ngày trở lại?
Anh gượng cười vì tự ái con trai,
Chớ sự thật xác hồn đau tê tái.

Thật không ngờ thượng đế nở an bày,
Mình yêu nhau mà phải luôn tranh cải?
Sao ngài không cột chặt dây thân ái,
Như thuở ban đầu hai đứa đắm say?

Như lá sầu đông gặp gió heo may,
Sớm nhạt phai màu xanh tươi nguyên thuỷ
Anh khó thoát khỏi nỗi buồn thế kỷ,
Khi còn một mình khuya tối lắt lay.

Đêm băng giá mà lòng như lửa cháy,
Biết tìm đâu hơi ấm của người thương?
Bướm rời hoa còn luyến nhớ sắc hương,
Thì tình em còn theo anh mãi mãi
Hmhiennhan

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Baba Yaga

Bao nhiêu lần em nói tiếng chia tay
Nào có ích chi vẫn quay quắt nhớ
Nhớ vòng tay nhớ từng hơi thở
Ôm gối mềm  nức nở từng đêm
Đã bao lần danh bạ xoá tên
Những con số vẫn trong đầu hiển hiện
Blog chặn mặc anh com hay viết
Đau đớn chia tay tuy tha thiết yêu người
Day dứt trong lòng nhưng đoạn tuyệt nhé anh ơi
Bởi tim anh không còn em trong đó.
Trong một thoáng cổng thần tiên vừa khép
Phù thủy già trong dáng vóc Thiên Nga
Úmbala...bala
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Bao nhiêu lần em nói tiếng chia tay
Nào có ích chi vẫn quay quắt nhớ
Nhớ vòng tay nhớ từng hơi thở
Ôm gối mềm  nức nở từng đêm
Đã bao lần danh bạ xoá tên
Những con số vẫn trong đầu hiển hiện
Blog chặn mặc anh com hay viết
Đau đớn chia tay tuy tha thiết yêu người
Day dứt trong lòng nhưng đoạn tuyệt nhé anh ơi
Bởi tim anh không còn em trong đó.
Trong một thoáng cổng thần tiên vừa khép
Phù thủy già trong dáng
vóc Thiên Nga
Úmbala...bala

Chào Thiên Nga
Biết TN hiền, dễ tính nên anh làm bài thơ nầy chọc ghẹo em nha

Thoát nợ

Ừ ! thì chúng mình quyết định chia hai,
Để anh bố cáo tuyển thêm nhỏ nữa.
Em khỏi phải làm công an gõ cửa,
Truy xét trong ngoài chỗ có gang tay.

Ừ! thì chúng mình quyết định chia tay,
Nhớ em,anh cũng khỏi mượn nợ vay.
Mệt mỏi thì đập đầu lên gối ngủ,
Trốn tiếng sụt sùi lải nhải bên tai

Ừ! thì chúng mình quyết định chia tay,
Thoát cái án chung thân lỡ buộc chặt,
Giải phóng nhau những hơn thua nhỏ nhặt,
Vui kiếp cầm ca (Cầm cái ca mua rượu) rượu uống lai rai.

Ừ! thì chúng mình quyết định chia tay,
Cho anh ra khỏi số kiếp trâu cày,
Ruộng cạn queo không cần gieo giống mãi,
Thoả chí tang bồng không vướng bận ai.
Hmhiennhan
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

hmhiennhan đã viết:
Nỗi buồn cố giấu

Trả lời bài thơ trên của Anh Phương

Ai không buồn khi nói tiếng chia tay,
Hạnh phúc ra đi không ngày trở lại?
Anh gượng cười vì tự ái con trai,
Chớ sự thật xác hồn đau tê tái.

Thật không ngờ thượng đế nở an bày,
Mình yêu nhau mà phải luôn tranh cải?
Sao ngài không cột chặt dây thân ái,
Như thuở ban đầu hai đứa đắm say?

Như lá sầu đông gặp gió heo may,
Sớm nhạt phai màu xanh tươi nguyên thuỷ
Anh khó thoát khỏi nỗi buồn thế kỷ,
Khi còn một mình khuya tối lắt lay.

Đêm băng giá mà lòng như lửa cháy,
Biết tìm đâu hơi ấm của người thương?
Bướm rời hoa còn luyến nhớ sắc hương,
Thì tình em còn theo anh mãi mãi
Hmhiennhan

TA LẠI VỀ BÊN NHAU ĐI ANH

Nếu tình em đã theo anh mãi mãi
Can cớ gì không trở lai bên nhau
Hỡi anh thương ta bắc lại nhịp cầu
Tương tư ấm mỗi mùa thu rơi lá

Ta sẽ bên nhau ...sẽ bỏ qua tất cả ...
Có điều gì không thể phải không anh ?
Rồi đàn qua khoang lại bắc cầu lành
Cho hai đưa mà không hề do dự

Ta sẽ về bên nhau sây mộng lành từ quá khứ
Dết tương lai theo khúc nhạc vuông tằm
Có lẽ kiếp này mình duyên nợ trăm năm
Bởi kiếp trước mình thương mà không gặp

Về đi anh khi con tim nồng ăm ắp
Nỗi niềm yêu đong đếm sao đầy
Căn nhà nhỏ xây tình yêu đôi đứa
Khuân trăng đầy ...hồ ăm ắp niềm vui....

..............AP...............

*THƠ HAY EM HOẠ VUI NẾU NGƯỜI YÊU GIẬN THÔNG BÁO NGHE ..HIHIHI
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 84 trang (837 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [80] [81] [82] [83] [84] ›Trang sau »Trang cuối