Trang trong tổng số 49 trang (488 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [31] [32] [33] [34] [35] [36] [37] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

quangchinhchuongmy

Quang Chính     VẤN NGUYỆT

                Hoạ vui bài KỲ NỮ của bác Phạm An Hoà

      Thư viết hỏi thăm nữ sĩ Hằng
      Ngũ tuần thơ phú hãy còn hăng
      Cụ Hoài  luôn vẫn khen ngay thẳng
      Bác Phạm cớ   sao trách khá căng ? ***
      Chú Cuội bị kêu đồ bắng nhắng !
      Ông dê   nên gọi lão là thằng
      Thi huynh , thi hữu luôn vui vẻ
      Tâm sáng , tình thơ tựa ánh trăng .

*** GHI CHÚ : Cụ Hoài Yên và bác Phạm An Hoà
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

NUỐI TIẾC NGÀY XANH

Hạnh-phúc tình thơ đẹp tuyệt vời,
Ngày xanh thắm thiết cánh hoa tươi.
Hương thơm bám gió vương lên tóc,
Vị ngọt theo sương nhỏ xuống môi.
Lối ngõ êm đềm cây lá rụng,
Chân trời thấp thoáng áng mây trôi.
Đêm Xuân đón gió Xuân tươi mát,
Nắng Hạ tô màu nếp sống vui.

Nắng Hạ tô màu má đẹp thêm,
Thương ai mắt biếc khóe môi mềm.
Lâu đài lý tưởng xây trong bóng,
Nhạc khúc duyên tình tấu giữa đêm.
Trước nhịp hoan ca đàn ngất lịm,
Bên men mỹ tữu mộng ru êm.
Ngoài hiên lấp lánh muôn vì sáng,
Một ánh sao sa giữa bực thềm.

Một ánh sao sa báo mộng buồn?
Trời êm chuyển lạnh gió mưa tuôn.
Không gian thịnh nộ giăng giông tố,
Vũ trụ dương uy chớp bể nguồn.
Cuốn lấp tình thơ, con xoáy lốc,
Buông rơi tuổi trẻ, sợi mành chuông.
Ngày vui nắng đẹp tìm đâu thấy?
Tỉnh giấc mê say ảo vọng cuồng.

Tỉnh giấc mê say cũng muộn màng!
Nghe hồn trống gọi tiếng âm vang,
Ngày xanh quyện vướng màu thương nhớ,
Tóc bạc vương vay sợi bẽ bàng.
Mộng đẹp bao đêm từng ngất ngưởng,
Duyên lành một thuở trót cưu mang.
Đâu nơi ước vọng vô huyền ảo?
Chỉ có Thiên Thai với Địa-Đàng!

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

NAN NHẪN !

Chữ Nhẫn nghe qua tưởng dễ hành,
Ai dè tâm tánh mãi phân tranh.
Bị lời nặng nhẹ thời làm dữ,
Nhận tiếng tục thô chẳng chịu lành.
Nào nhịn nữ nhi thân ốm yếu,
Đâu nhường lão-ấu tóc phơ-xanh.
Quyết cùng đối thủ ăn thua đủ,
Chữ Nhẫn ôi chao thật khó hành !
   T.K


NHẪN BẤT DỊ

Học thì biết vậy, thử đem hành!
Háo thắng, lòng ai cũng muốn tranh.
Tục tử phàm phu gây chuyện ác,
Nạn nhân quân tử động lòng lành.
Giận người tức ngực thâm môi tái,
Nhịn nhục ôm đầu bạc tóc xanh.
Lý thuyết dạy hay nhưng khó nuốt,
Học nhiều nhưng thật dễ gì hành.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

Hoạ bài LƯƠNG HƯU của Phạm Ngọc Vĩnh

      THẦY GIÁO NGHỈ HƯU

      Về hưu lương tháng có đâu nhiều
      Năm sáu triệu đồng cũng đủ tiêu
      Đãi bạn rượu ngon  bao sáng sáng
      Mời huynh trà quý  mỗi chiều chiều
      Tham quan với vợ  xem  Tào Tháo  
      Du lịch  cùng em  ngắm Triển Chiêu
      Xướng hoạ  Đường thi  vui tứ hải
      Cuộc đời nhà giáo sướng bao nhiêu !

      Quang Chính


Họa:

VUI CÙNG SỐ PHẬN

Mong đủ ăn thôi chẳng nghĩ nhiều,
Vậy mà lắm lúc túng tiền tiêu.
Lăng xăng bốn cẳng tìm quà sáng,
Lật đật đôi chân chạy bữa chiều.
Thôi chẳng bon chen cùng Cậu Ấm,
Cần gì ganh tị với Cô Chiêu.
Vợ đau con dại đành chăm sóc,
Có được bao nhiêu hưởng bấy nhiêu.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

HẾT HAM

Trộm nghĩ rằng em vẫn ế chồng,
Nên anh chẳng phải tốn nhiều công.
Ai dè em ngẩng đầu “ra giá”,
Làm dáng, làm cao, có chán không!

Em rằng lắm kẻ, Tây và Mỹ,
Xả láng xài xôm, anh quá kỹ!
Còn bảo: lấy em anh ráng học,
Nấu ăn, còn phải rành kim chỉ.

Má ơi! Thôi thế chắc con chừa!
Phụ nữ nhìn con chẳng chút ưa!
Con chỉ thích người yêu giản dị,
Chiều người, chiều mấy biết cho vừa!

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

NÀNG

Một tay quán xuyến tợ "tay trời",
Chăm sóc chồng con chẳng một lời.
Giấc ngủ vùi thân cho chóng khỏe,
Bữa ăn tẩm bổ chút thêm vui.
Nữ trang sắm sửa theo thông lệ,
Nhan sắc qua loa góp mặt đời.
Tiền bạc ngân hàng luôn tính gọn,
Tài năng kế toán thật rành thôi.

Tài năng kế toán thật rành thôi,
Đạo đức khuyên chồng con tới lui.
Chớ có xài hoang vung quá trán,
Phải nên vén khéo sống theo thời.
Đau thương chút đỉnh đừng than vãn,
Khốn khổ bao nhiêu cũng mỉm cười...
Tỷ phú, tôi nay thành triệu phú,
Mấy người thiên hạ được như tôi?

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

TÌNH BẠN TRAI GÁI

Có người con gái hỏi tôi rằng:
Giữa gái và trai, 'bạn' được chăng?
Tôi đáp: Thưa cô, rằng ‘được chứ’!
Nếu không ngoài nghĩa bạn... trăm năm.

Dương Hồng Kỳ
*Tặng những 'biểu muội'
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tử Khôi

Tình yêu, tình bạn cũng là tình,
Phải giữ cho tròn chữ bạch trinh.
Tình bạn nữ nam mà chấp cánh,
Trăm năm người ấy của riêng mình.

                                                               T.K
      Thơ là lời nói theo vần
Là bao ý tứ cộng phần nghĩ suy !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trandaihung123

http://www.thivien.net//f...rum_viewtopic.php?Dương Hồng Kỳ đã viết:
***CHIỀU MƯA CÕI TỊNH***

Cõi Tịnh chiều nay mưa cứ rơi
Sầu gieo bàng bạc khắp nơi nơi
Chập chờn hoa nến - hồn trăn trở
Hiu hắt đèn hương , mộng đổi dời...
Đâu khách trần ai sầu lận đận
Đây hồn lữ thứ ...nhớ chơi vơi
Mưa hoài , mưa mãi cho lòng ướt
Ai giữa nhân gian lạ mặt người !!...

Lạ mặt người dưng - để lạnh lòng
Buồng riêng khuê phụ đã bao đông
Hững hờ son phấn – nhòa mi thắm
Chễnh mãng hoa dung , nhạt má hồng !
Réo rắt đèn khuya vời bóng ngã
Nỉ non nhạn khách dõi thềm không
Ngoài kia - tận cuối trời mưa gió
Biết có ai nhen đóm lửa hồng !!...

Nhen đóm lửa hồng - đợi bấy sương !
Còn cay mắt đỏ bụi vô thường
Người đi viễn phố buồn đôi ngã
Kẻ ở cô thôn lạnh mấy đường ?
Mưa gió bao mùa , hương chẳng đượm
Phong trần mấy nẻo , sắc còn vương
Xuân xưa ai tiếc màu thu thắm
Đợi mãi ...Đâu ngờ mộng viễn phương!!...

Mộng viễn phương buồn như lá rơi
Cành hoa trắng rụng... gió im lời
Áo xưa bạc trắng - tuồng dâu bể
Tường cũ xanh rêu ,chuyện đổi dời !
Kia khách đa tình - kim cổ lụy ?
Nọ trang hồng phấn , đá vàng lơi
Mùa sau hoa cũ không thành trái
Chờ đợi mà chi ...Để ngậm ngùi !!...

Ngậm ngùi những tiếc chuyện ngày xanh
Cúi mặt quay lưng - mộng chẳng thành
Đâu biết duyên xưa còn vẹn giữ
Nào hay nghiệp cũ vẫn riêng dành
Hồn xuôi mấy nẻo - thương rồi giận
Bóng ngã đôi đàng , trược lại thanh
Cõi Tịnh chiều nay mưa chẳng dứt
Thơ buồn lại viết ...Phụ sao đành !!...

Tịnh Vân


Bài Hoạ

ĐÊM TRONG CÕI NHỚ

Đêm khuya buốt lạnh hạt mưa rơi,
Vạn nẻo chân về, cũng một nơi!
Khoác áo thân gầy mong cản gió,
Bơi giòng nước lũ cố theo đời...
Dùng tay che nắng nhưng nào dịu!
Nhắm mắt tìm vui cũng chẳng vơi!
Vũ trụ, không gian như biển cả,
Thấy sao nhỏ bé kiếp con người!

Con người ai chẳng lúc mềm lòng?
Xuân dứt, Hạ qua, Thu đến Đông…
Lệ đó xin đừng hoen mắt biếc,
Sầu chi chớ để nhạt môi hồng!
Bon chen lặn lội bao lần khổ,
Giác ngộ đem về một chữ “không”!
Biết vậy, nhưng làm người khó tránh!
Lửa tình khao khát vẫn nung hồng!

Nung hồng tim lạnh giữa hơi sương,
Tự chủ lung lay, phải lẽ thường?
Ai khiến một mình đau một kiếp?
Trời xui đôi ngã cách đôi đường?
Cố tìm cách lánh nhưng vô hiệu!
Đã dặn lòng quên lại vấn vương!
Chờ mỏi, trông mòn, nhưng ráng đợi,
Tìm đâu cánh nhạn chốn nghìn phương!

Nghìn phương mưa đổ hạt buồn rơi,
Gió vẫn im ru chẳng một lời!
Lặng lẽ ơ thờ trông mãi nắng,
Vô tình hờ hững hận thay đời!
Dẫu vui xin nhớ đôi lần tỏ,
Hãy nói cho dù một tiếng lơi!
Có nỉ non nhưng ai kẻ thấu?
Hoàng hôn nắng tắt thấy bùi ngùi…

Bùi ngùi thầm tiếc tuổi xuân xanh,
Tình vỡ, mơ tan, mộng chẳng thành.
Lời ngỏ năm xưa tim cố giữ,
Yêu thương ngày cũ dạ xin dành.
Cung đàn nhịp lỡ hồn như luyến,
Ý nhạc âm hoài điệu vẫn thanh.
Dừng bước nơi đâu tùy số phận,
Duyên hờ một kiếp cũng thôi đành!

Dương Hồng Kỳ


b *CHIỀU MƯA CÕI TỊNH***

Cõi Tịnh chiều nay mưa cứ rơi
Sầu gieo bàng bạc khắp nơi nơi
Chập chờn hoa nến - hồn trăn trở
Hiu hắt đèn hương , mộng đổi dời...
Đâu khách trần ai sầu lận đận
Đây hồn lữ thứ ...nhớ chơi vơi
Mưa hoài , mưa mãi cho lòng ướt
Ai giữa nhân gian lạ mặt người !!...

Lạ mặt người dưng - để lạnh lòng
Buồng riêng khuê phụ đã bao đông
Hững hờ son phấn – nhòa mi thắm
Chễnh mãng hoa dung , nhạt má hồng !
Réo rắt đèn khuya vời bóng ngã
Nỉ non nhạn khách dõi thềm không
Ngoài kia - tận cuối trời mưa gió
Biết có ai nhen đóm lửa hồng !!...

Nhen đóm lửa hồng - đợi bấy sương !
Còn cay mắt đỏ bụi vô thường
Người đi viễn phố buồn đôi ngã
Kẻ ở cô thôn lạnh mấy đường ?
Mưa gió bao mùa , hương chẳng đượm
Phong trần mấy nẻo , sắc còn vương
Xuân xưa ai tiếc màu thu thắm
Đợi mãi ...Đâu ngờ mộng viễn phương!!...

Mộng viễn phương buồn như lá rơi
Cành hoa trắng rụng... gió im lời
Áo xưa bạc trắng - tuồng dâu bể
Tường cũ xanh rêu ,chuyện đổi dời !
Kia khách đa tình - kim cổ lụy ?
Nọ trang hồng phấn , đá vàng lơi
Mùa sau hoa cũ không thành trái
Chờ đợi mà chi ...Để ngậm ngùi !!...

Ngậm ngùi những tiếc chuyện ngày xanh
Cúi mặt quay lưng - mộng chẳng thành
Đâu biết duyên xưa còn vẹn giữ
Nào hay nghiệp cũ vẫn riêng dành
Hồn xuôi mấy nẻo - thương rồi giận
Bóng ngã đôi đàng , trược lại thanh
Cõi Tịnh chiều nay mưa chẳng dứt
Thơ buồn lại viết ...Phụ sao đành !!...

Tịnh Vân


Bài Hoạ

ĐÊM TRONG CÕI NHỚ

Đêm khuya buốt lạnh hạt mưa rơi,
Vạn nẻo chân về, cũng một nơi!
Khoác áo thân gầy mong cản gió,
Bơi giòng nước lũ cố theo đời...
Dùng tay che nắng nhưng nào dịu!
Nhắm mắt tìm vui cũng chẳng vơi!
Vũ trụ, không gian như biển cả,
Thấy sao nhỏ bé kiếp con người!

Con người ai chẳng lúc mềm lòng?
Xuân dứt, Hạ qua, Thu đến Đông…
Lệ đó xin đừng hoen mắt biếc,
Sầu chi chớ để nhạt môi hồng!
Bon chen lặn lội bao lần khổ,
Giác ngộ đem về một chữ “không”!
Biết vậy, nhưng làm người khó tránh!
Lửa tình khao khát vẫn nung hồng!

Nung hồng tim lạnh giữa hơi sương,
Tự chủ lung lay, phải lẽ thường?
Ai khiến một mình đau một kiếp?
Trời xui đôi ngã cách đôi đường?
Cố tìm cách lánh nhưng vô hiệu!
Đã dặn lòng quên lại vấn vương!
Chờ mỏi, trông mòn, nhưng ráng đợi,
Tìm đâu cánh nhạn chốn nghìn phương!

Nghìn phương mưa đổ hạt buồn rơi,
Gió vẫn im ru chẳng một lời!
Lặng lẽ ơ thờ trông mãi nắng,
Vô tình hờ hững hận thay đời!
Dẫu vui xin nhớ đôi lần tỏ,
Hãy nói cho dù một tiếng lơi!
Có nỉ non nhưng ai kẻ thấu?
Hoàng hôn nắng tắt thấy bùi ngùi…

Bùi ngùi thầm tiếc tuổi xuân xanh,
Tình vỡ, mơ tan, mộng chẳng thành.
Lời ngỏ năm xưa tim cố giữ,
Yêu thương ngày cũ dạ xin dành.
Cung đàn nhịp lỡ hồn như luyến,
Ý nhạc âm hoài điệu vẫn thanh.
Dừng bước nơi đâu tùy số phận,
Duyên hờ một kiếp cũng thôi đành!

Dương Hồng Kỳ


Hàn Yên Tử xin góp vần:

Cô tịch liêu xiêu tiếng lá rơi
Hoàng hôn xua bóng gửi về nơi
Mái chùa yên lặng chừng suy tưởng
Cành liễu lao xao gợn gió dời
Lữ khách mơ màng trông cảnh cũ
Cõi lòng chộn rộn chứa đầy vơi
Bóng ai thấp thoáng bên sông ấy
Có phải…xưa đây một dáng người

Người của năm xưa có giữ lòng
Kể từ ngày ấy đã qua đông
Xênh xang gợn sóng chiều tim tím
Bãng lãng vầng mây nhạt sắc hồng
Phận liễu gió đưa ai mấy biết
Bến sông đò tới “ấy” còn không
Tình xao con nước thuyền trăng đợi
Xuân đã theo về khách má hồng

Hồng đoá thẹn thùng uống hạt sương
Ngọc trao tri kỷ mấy ai thường
Hương tình đã tỏ chừng e lối
Chút nghĩa dâng bày cũng ngại đường
Xao xuyến lòng dâu tằm bối rối
Dạt dào làn sóng gió còn vương
Tìm về nơi ấy trong mơ mộng
Ta trải hồn mình với bốn phương

Phương trời xa ấy có mưa rơi
Con sáo sang sông để lại lời
Bối rối tiếng đàn sau cửa sổ
Rập rờn cánh bướm trước hương đời
Giàn hoa thiên lý chao mời rủ
Ngọn sóng dưới cầu dáng lã lơi
Hỡi ai còn đứng nơi chiều vắng
Bảng lãng mây trôi giữa ngậm ngùi

Ngậm ngùi thầm ước mái tóc xanh
Giấc mộng năm xưa hứa kết thành
Lữ khách tần ngần trông bến vắng
Nắng chiều vời vợi biết thôi dành
Tiếng lòng xao lắng in hình bóng       
Tấc dạ ôm sầu gợi sắc thanh
Ngọn gió bên đường tìm lối hỏi
Thinh không vẵng lặng - kiếp sau đành!
                             Hàn Yên Tử - 20/1/2014
      Hương giang ai thả một vầng trăng
              Xưa đã ôm sầu nay vẫn mang

                                   Cư sĩ Hàn Yên Tử
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

VÁN CỜ TƯỚNG

Tướng sĩ gồng mình, máu đỏ cung,
Mã điền quanh quẩn vẫn nằm vùng.
Tượng đành khựng bước, Xe rình nước,
Pháo đợi châm ngòi, Tốt vượt sông.
Thế vạch mò sâu, tìm kẽ hở,
Lỗ bành mở rộng, phất cờ tung.
Ngẩng đầu hãnh diện, cao tay ấn,
Địch thủ kêu rên trước ngõ cùng!

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 49 trang (488 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [31] [32] [33] [34] [35] [36] [37] ... ›Trang sau »Trang cuối