Trang trong tổng số 31 trang (310 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [10] [11] [12] [13] [14] [15] [16] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Lavie

Đã có lúc em chẳng thiết ngày mai
Vây quanh em lặng lẽ những đêm dài
Mộng và ảo dồn em trong sợ hãi
Tim run rẩy chợt nhớ bóng hình ai
Tình đã phai kỷ niệm sẽ còn mãi?
Hay chỉ là lối cũ đã chia hai
Có lẽ nào vẫn cứ mãi khờ dại
Anh có thấy là mình đã sai???
Đường êm quá ai đi chẳng nhớ ngõ
Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hsg

Chào bạn Lavie...Lâu quá mới thấy em trở lại(Cho phép gọi bằng em nhé).Ngỡ rằng chỉ có một mình hoansansg đau khổ vi Chia ly, té ra cũng có kẻ đồng hội đồng thuyền.Nhân bài thơ của em, tôi xin được có đôi lời lạm bàn như sau:
1. Khổ đau cùng tận rồi sẽ trở lại bình an trong tâm hồn dù có lúc ta tưởng rằng ta không chịu nổi nhưng rồi đâu cũng vào đấy thôi.
2. Người ấy đã cố tình quên ta, từ bỏ những tình yêu đang có thật để chạy theo những thứ phù hoa hư ảo khác, thì can cớ gì ta lại phải đau đớn...Cứ đi tìm cho mình một hình bóng khác cho vơi bớt sầu thương. Có lúc người ấy sẽ tỉnh ngộ...Còn chuyện cho phép người ta được trở lại hay không thì lúc đó tuỳ mình còn  hứng thú hay không mà thôi...
Aum mani padme' hum!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lavie

Có những cuộc tình chia ly ko có lý do, chẳng có lối thoát anh ạ, nhiều lúc ngỡ đã quên, sắp quên nhưng rồi chỉ 1 cơn gió nhẹ cũng đủ thổi bùng đám tro tưởng đã tàn. Như con thiêu thân biết là chết mà vẫn lao vào. Như cái cách em cảm nhận "hạnh phúc tột cùng có được ngay trong đau đớn."
Đường êm quá ai đi chẳng nhớ ngõ
Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hsg

phamdq đã viết:
hoansansg đã viết:
Thời tiết

Hôm nay ở chỗ anh
Trời chưa mưa , thật nóng
Cơn gió nồm biển Đông,
Cũng buồn không muốn thổi

Còn nơi em thì sao?
Trời  đang mưa …se lạnh?
Có chút nắng nào không?
Em có còn ngóng trông?
Ngày trở về quê cũ ?

Anh luôn thầm cầu mong
Nơi em thêm nhiều nắng
Lan tỏa trên bầu trời
Wangsa xa dịu vợi

Một ,hai, ba, bốn,  đợi
Năm, sáu, bảy,  tám chờ
Chín, mười,  mười một  nhớ
Mười hai, mười ba mơ
…….
Đọc đến đây chắc nhủ
Thi sĩ vườn đang mơ?
Thế mà cũng làm thơ
Mất công  em phải đọc..
...
Ví dù em-thời-tiết
Cũng không dám giận người
Tình yêu mênh mông quá
Đủ tha thứ nhau rồi

Lửa, rơm…

Nồng ấm, diu dàng,  hong khô rét mướt,
Đỏ sáng, ngọt ngào, soi  rọi  bóng đêm,
Tự bao giờ rơm em..đã bén lửa anh...
Cần ánh sáng như người cần khí thở
Cần hơi  nóng để đốt tan đêm nhớ
Xa cách nhau, chỉ thêm  khát môi nồng

Cháy đi anh…cháy cho hết ân cần
Mặc kệ đời, mặc kệ thế nhân,
Ta cùng cháy với lửa  tình muôn kiếp….


Tagged

Môt ngày không có anh
Những nổi niềm mong manh
Em gửi vào đâu được?

Một ngày không có anh,
Lấy ai mà chia sẻ ?
Những buồn đau xé tim?

Một ngày không có anh
Trên lối rừng núi ấy
Những bước chậm về nhà
Nghĩ về ai bây giờ?

Nhưng ngày không có anh
Em lang thang trên Tagged
Gặp gỡ một trăm người
Đến từ bao xứ sở
Đủ chủng tộc màu da
Ai cũng gửi tặng hoa,
Những đoá hồng đỏ thắm
Kèm những lời có cánh
Những mãi ở tận đâu?
Không bao giờ đến được!

Ai cũng khen em đẹp
Ai cũng bảo dễ thương
Ai cũng nhiều ca ngợi
Em có một không hai?

Những lời đường mật ấy
Chắc gì bằng lời thơ ?
Mà anh viết tặng em
Với trái tim đau khổ
Thao thức suốt  nhiều  đêm
Vắt kiệt dòng tim máu...
Gửi đến em trọn vẹn
Những mảnh vỡ tâm tình
Nửa đời anh mang gánh…

Một ngày không có anh
Rừng kia thôi xanh nữa
Núi cũng cúi gục đầu
Mây không buồn trôi nữa…
Chim ngoài trời thôi hót
Chim trong lồng than khóc
Vì  vắng người chăm sóc
Dỗ giấc tình  mỗi  đêm

Những ngày không có anh!
Những ngày không có anh!

Cuộc đời là địa ngục
Ai đang lao xuống vực?
Sâu thẳm của linh hồn...
Aum mani padme' hum!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hsg

Tặng một người yêu Tagged*

Chiều nay lại vào Tagged
Dõi theo bước chân em
Thấy dáng hình thân quen
Nay bao người được ngắm!

Kia là bờ ngực mềm
Ân tình sâu thăm thẳm
Nay được performance
Kèm theo những comments

Kìa là đôi môi đỏ
Nồng nàn nụ hôn quen
Vẫn nhoẻn cười nửa nụ
Càng nhìn càng nhớ thêm…

Em chen giữa người ta
Khoe những đùi cùng ngực
Giữa đám đông nhung nhúc
Nhiều chủng tộc màu da..

Mỗi ngày em lướt qua
Ymail để check Tagged
Lòng nôn nao khao khát
Mess từ những bạn quen

Vài câu thăm hỏi sáo...
Tìm hiểu chuyện tư riêng
Đi với mơ mộng hão
Lẫn ham muốn thấp hèn!

Bao nhiêu lời hoa mỹ
Kèm tag...với bao lời
Em như bay trên cánh
Xưng tụng của người đời

Một vài ngàn cái tag
Được web soạn sẳn rồi
Cũng đủ làm mê hoặc
Đủ làm em bồi hồi

Những sẻ chia tâm sự
Không giữ cho riêng mình
Những cư dân mang ảo
Mấy ai có được tình?

Có ai, người chia sẻ
Những nổi buồn cùng em?
Có ai, người thật bụng
Nghĩ về em mỗi đêm?

Hay chỉ cùng mãi mê?
Bầy công xoè đuôi múa
Hay chỉ là say mê
Dáng cao to vạm vỡ?

Cũng chỉ là ham muốn...
Được cùng nhau ...một đêm
Giữa một loài hai giống
Cũng là chuyện tự nhiên

Anh biết là em vui
Với những lời có cánh
So với những bộn bề
Nổi lo toan cuộc sống

Rồi những lời tán tỉnh
Thời gian cũng vơi đi...
Những tình sâu nghĩa nặng
Đáng gì? mà không quên?

Một ngày nào sực tỉnh
Nhìn lại bản thân mình
Ôi làm gì đời ta?
Người thương đâu hết cả…

* Tagged : mạng xã hội ảo có trên 70 triệu thành viên
Aum mani padme' hum!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hsg

Vượt biển một mình

Một mình vượt cạn biển khơi,
Một tay chèo chống mặc người dửng dưng..
Ai kia đã bảo rằng... đừng,
Không nghe, nên phải đoạn trường hôm nay!
Thôi thì cố trả nợ vay,
Những năm tháng mộng, mê say với người,
Trả sao cho hết một đời,
Thanh xuân thiếu nữ,tả tơi chữ tình..
Có người thấy chuyện bất bình,
Nói...nghe ghét, lại giận mình..thêm đau..
Biết làm  sao, biết làm sao?
Khi mô trả hết? Khi nào thảnh thơi?
Đời còn dài những cuộc chơi,
Biết ai hết dạ là người vì ta?
Một ngày kia, bóng xế tà,
Ơn người quyết trả, mới là tri âm,
Vì người hai chữ xả thân,
Ghi lòng tạc dạ ân thâm cao vời
Kiếp sau có được đên bồi?
Kịch đời đã diễn đến hồi kết chưa?
Aum mani padme' hum!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lela

Hix! Chủ đề này nghe có vẻ nỗi niềm quá, cho Lela gửi chút lời chia sẻ với chủ nhân:

Chia ly

Chia ly chắc số phận định rồi
Số anh không hợp với số tôi
Thôi thế đường anh, anh đi nhé
Đừng trần cứ thế, cứ chia phôi!

Ghét làm chi, giận làm gì?
Mảnh hồn tan tác phải chia ly
Gặp nhau thì cứ hờ hững nhé
Đừng có hờn đau, có ích chi?

Cũng bởi tại em và tại tôi
Lằng nhằng chút nghĩa cũ lôi thôi
Đường dài nhưng bởi lòng ai ngắn
Xa nhau chung một chữ hẹp hòi!


Viết xong bài này bùn quá đi! :(

Ly Lam Dieu
Thích lê la
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hsg

Một đêm ở Phố Tây

Một đêm ở phố Tây
Hai đứa, lang thang, tay trong tay
Em bảo : " Lai bắt đầu nhớ rồi..."
Vừa gặp nhau xong...sao lại nhớ? Ô hay!
Yêu đến thế mà cứ chia ly mãi
Biết đến khi nào thì hết chia đôi?
Nhưng thời gian thì cứ nghiệt ngã trôi
Vài giờ nữa là đến giờ ly biệt
Đôi chúng ta, dặn lòng không tưởng tiếc
Nhưng xa nhau,sao chịu xiết nổi đau này ?
Aum mani padme' hum!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamdq

Về một loài hoa dại ven đường...

Nắng Lạnh Và Dã Quỳ

Mỗi khi mùa đông về, dã quỳ lại nở khắp nơi. Loài hoa thật lạ - hoa báo đông. Chúng nở vàng rực hai bên đường, trên hàng rào, dưới những ngọn thông vi vu cùng gió, bên mặt hồ... Chỗ nào cũng thấy dã quỳ vàng.

Mùa đông về ở Đà Lạt dễ nhận biết lắm. Buổi sáng, sương mù bao phủ khắp mặt hồ. Sương trắng đục như sữa, bàng bạc, lãng đãng, hư ảo. Thành phố chìm ngập trong sương. Mặt trời lên cao mà dường như thành phố chưa thức giấc. Những bụi hoa dại, tường vi, tóc tiên rung rinh lá. Sương đọng trên lá như hạt ngọc, lóng lánh, lung linh...

Đà Lạt có cái nóng mùa đông rất đặc biệt. Nắng vàng như rải đều khắp các lùm cây, ngọn cỏ, mái nhà. Một màu vàng trong suốt. Nắng làm cho những ngôi nhà, những căn biệt thự hoài cổ thêm sức sống, dù những ô cửa kiếng chẳng bao giờ mở, những cánh cổng nặng nề ít thấy người vào ra.

Cái nắng vàng như không thể vàng hơn. Tôi gọi đó là nắng lạnh, vì khi đi dưới nắng, đi trong nắng ta vẫn không thấy nóng, không thấy rát. Chỉ cảm thấy cái lạnh se se, tê tái. Ai đã từng thấy nắng lạnh, từng chìm đắm trong màu mật vàng của nó, dù chỉ một lần, người ấy sẽ nhớ mãi, sẽ yêu Đà Lạt và nắng lạnh.

Mùa đông, Đà Lạt buổi sáng mù sương, buổi trưa có nắng lạnh. Vào buổi chiều trời thường âm u. Lúc nào trời cũng như sắp khóc, sắp sụt sùi. Sóng lăn tăn dưới mặt hồ, rừng thông thì lúc nào cũng reo vi vu với điệu buồn ngàn năm của nó. Chiều lạnh, gió thì thầm. Tất cả không khí trầm buồn ấy đã trả lại cho những ngôi biệt thự hoài cổ kia một tâm trạng thật u buồn, lặng lẽ, cô đơn.

Đã bao nhiêu mùa dã quỳ vàng đến rồi đi. Những đóa hoa mỏng manh, mau tàn ấy đua nhau nở. Hình như chúng biết thân phận mình không hương nên chúng cứ đua nhau khoe cái màu vàng rực rỡ với trời đất, với vạn vật. Suốt ngày chúng ngả nghiêng với những cơn gió lạnh lẽo, miên man. Chúng trang điểm cho vùng đất lạnh, chúng còn trở thành vòng hoa, vương miện trên đầu những cô gái và xoay tít trong bánh xe của những chàng trai.

Nắng vàng đuổi nhau qua các ngọn đồi nhấp nhô. Mang theo cái lạnh tê tái. Nắng vàng làm mọi vật như ấm hơn, như có sức sống hơn dù tự thân nó đã lạnh. Vậy nên bao giờ nó cũng có tên là nắng lạnh.
Cứ mỗi khi thấy khắp nơi, trên đồi, dưới thung lũng một màu vàng rực của dã quỳ, và một màu nắng trong suốt, vàng như mật rải đều khắp mọi vật, thì đó, mùa đông Đà Lạt đã về
(sưu tầm)

Nhớ...lời nguyền...

Nhớ ai nắng cháy đại ngàn
Khát khao từng hạt dịu dàng tình anh
Mây ơi, xin đến thật nhanh
Tuôn ngàn mưa lũ, mát xanh đất đồi

Thương ai gió cuốn...mù trời
Đỏ mong mỏi mắt, sao người mãi xa?
Cao nguyên đồng cỏ bao la
Thông reo, suốt hát.."thiết tha... hãy về"

Xứ người, tráng lệ, sơn khê
Trông trăng... nhớ núi, đêm mê... nhớ rừng
Dẫu nay xa cách muôn trùng...
"Lần theo dấu lá" *...kết chung...lời nguyền.

* Huyền thoại người vợ đi tìm chồng, lần theo dấu lá rừng, rồi cùng chết và hoá thành núi và sông Tây nguyên bây giờ
Không thể ghét khi yêu còn chưa đủ,
Không thể quên khi nổi nhớ vẫn đong đầy
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hsg

Ước mơ
thơ song kiếm hợp bích giữa thầy và trò.

Em có nghìn điều ước,
Một điều đẹp như thơ...

Ngày kia trong giấc mơ,
Khát khao mình hóa bướm
Em muốn tung cánh lượn
Nhưng bướm vẫn là sâu!
Trằn trọc suốt đêm thâu...
Trong cái cảnh buồn rầu !
...
Rồi ngủ thiếp không hay
Chợt thấy mình thành hạc
Được gặp vải Giác Duyên
Cùng lạc tận cõi tiên
Đường bay xa hun hút,
Cuối cùng gặp được Bụt
Ngài cười, phẩy phất trần
Em rớt lại trần gian
Hóa thành người tàn tật
...
Giấc mơ dường có thật?
Tuy đượm mùi Lão Trang,
Nhưng Trang mơ hóa bướm
Còn em thành hạc xinh
Tình tứ bóng lung linh
Mộng và Thực hiện hình
Ai hay Mộng là Thực ?

Có bao nhiêu thứ tình
Em gửi vào trong đó
Bay theo trăng và gió
Với một đời phiêu linh...

------------
truongthuong
Aum mani padme' hum!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 31 trang (310 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [10] [11] [12] [13] [14] [15] [16] ... ›Trang sau »Trang cuối