Trang trong tổng số 5 trang (43 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

cafe_coc

LANG BẠT KỲ HỒ...

... lang bạt kỳ hồ
tái trí kỳ vĩ...

http://inlinethumb38.webshots.com/12517/2272284680098439191S600x600Q85.jpg

Hì... ta chẳng cần nhóc hiểu theo nghĩa của Kinh Thi... cứ tàng tàng theo nghĩa của VN thì sư phụ đã có truyền nhân rồi con ạ!...

... ta _ lang bạt-duo... nhóc _ lang bạt-solo... hơn nhau một cấp, nên ta làm sư phụ... mà nè hỏi thử cái coi:... thấy lang bạt kỳ hồ có gì thich thú không?... có gì lãng mạn không?... hay là đói xanh mặt?... những lo toan cho cơm gạo áo tiền chóng mặt!...

... nhớ ngày xưa, ta cất bước giang hồ theo tiếng gọi của tình yêu với cái đít không, với cái quần jean rách te tua, loã lồ thân trên, chân trần... không đồng xu dính túi... và cái lệnh wanted "dụ-dỗ-con-gái-người-ta-theo-phản-động"... bên nhà vợ gán cho... còn cái rờ-moọc bên ta miệng luôn cười toe toét, phơi phới cứ y như là đang đi dự một buổi dã ngoại hào hứng hoành tráng... cho đến khi ta hạ lệnh _ cắt tóc ngắn _ không phải demi-garcon mà là garcon luôn... ai hỏi gì cũng cười cười chỉ gật hoặc lắc đầu như người khiếm thính... không được lộ ra cái giọng nhõng nhẽo nhão nhẹt ấy... vì trong cái chốn giang hồ hiểm ác này, làm thằng con trai vẫn dễ chịu hơn đứa con gái...

... như thế đó ta cùng Lotus phiêu bạt... khi thì xuôi xuống cái hóc bà tó đìu hiu đâu đó miệt Rạch Cải Chom của huyện Ô Môn, ... lúc thì rúc sâu trong cầu Bưng Bàng giữa chiến khu D, hạ cây, đốn le bạt ngàn vùng Lòng Hồ... buồn buồn thì dzìa Sàigòn nằm ôm nhau ngủ dưới tượng Petrus-Ký trong công viên trước dinh Độc Lập... dzui dzui thì hai đứa hai đầu cưa cá mập ngồi cưa cây cho cái đám Lương Sơn quận 3 chẻ củi ngay ngã tư Nguyễn Thông _ Hiền Vương... Ôi!... đời lang bạt kỳ hồ buồn vui có đủ...

http://i203.photobucket.com/albums/aa72/philan_bucket/c_statue1.jpg

... còn nhóc?!... ta nhận cái entry đầy nước mắt pha mặn muối biển Nha Trang... như là một oà vỡ của giọt nước tràn ly... mà trước đó nhóc từng tâm sự với ta những đổ vỡ trong gia đình... những ước vọng về ánh màu sân khấu huyễn hoặc lấy nhóc đang dần xa vời vì trò lừa bịp "sân khấu thể nghiệm" của đạo diễn gì gì đó... tất cả đã đẩy nhóc đi thật xa... đến một nơi đầy cạm bẫy cho những nhóc con như nhóc... ta mong nhóc về... thực sự mong nhóc về...

... và nhóc cũng đã về... nhóc reo vui _ ta reo vui theo nhóc... nhóc có chỗ làm, giúp cho bà dì ruột cai quản một cửa hàng điện thoại di động... ta mừng vì nhóc cũng có một nơi chốn yên thân... cái vui không bao giờ ở lâu!... một buổi chiều ta lên quận 7 thăm nhóc... ngồi nghe bà dì kể sự cố xãy ra... lời bên này nó chạy mịa qua bên kia... chỉ thấy nhóc xanh như tàu lá... nhóc đói... ta chở nhóc đi ăn... đường về, nhóc lả đi trên lưng, ta quẹo luôn dzô Cấp cứu Đa Khoa Q.7... hạ calci huyết...

... nhóc không thể ở lại nơi này... nhóc lang bạt kỳ hồ...

... ta về online... cấp tốc gặp bạn bè trên mạng... hay quá! mạng ảo nhưng tình thật... bạn bè giúp cho nhóc một chỗ làm... nhóc báo cho ta nơi trọ... ta an lòng một tí...

... một tuần sau, nick nhóc sáng lên trong YM... ỉu xìu nhóc báo: nhóc vừa mới xuất viện... tại sao?... đói... hết tiền ăn... chỗ làm?... chủ thì tốt nhưng không có mặt, mà có mặt em cũng không dám nói việc nhân viên xử ép lẫn không cho nấu ăn... nhóc đang ngồi đồng tại quán cafe từ sáng đến giờ chờ chiều bạn trai chở về... nhưng bây giờ nhóc mệt quá Cóc ơi!...

... qua webcam, gương mặt nhóc dường như thất thần... ta cho địa chỉ cafe_coc, nhóc ráng tới nơi... xám xanh... một ly trà đường thật ngọt cho đở truỵ tim mạch... hai gói mì gói _ hai thầy trò ngồi xơi ngon lành, vì sáng giờ ta cũng chưa ăn... sắc hồng trở lại... nhóc líu lo kể lại chuyện đời... về nỗi buồn cô đơn trong phòng trọ lúc đêm về đến nỗi muốn cắt đứt mạch máu trên tay... những tuyệt vọng khi không còn một đồng xu dính túi, muốn làm cả những chuyện mà "ma đưa lối quỉ dẫn đường, lại tìm những chốn đoạn trường mà đi"... nhắc đến chuyện này, ta muốn vã dzô mặt nhóc khi nhắc hoài điều đó...

... dù lý do nào đi nữa, việc đã qua chứng tỏ nhóc chưa đủ khả năng thích ứng với cuộc sống phiêu bạt lắm đâu!... và ta chỉ có thể chân thành nói điều này dzí nhóc... "nhân thân nan đắc..." thân người khó được... dù nghĩa đen hay bóng, cũng phải luôn quí trọng nó... còn khi nào quá khó khăn, cứ đến dzí sư phụ... có dở ăn dở, có ngon ăn ngon... buồn thì uống cafe sữa, vui thì chơi trà đá... calci lên thì chơi SG đỏ, hơi hạ đã có Sting dâu...

... rồi đó... nhóc cũng đã được sống lang bạt kỳ hồ...

... mong một ngày tươi sáng hơn cho nhok...
Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cafe_coc

CHO EM... TINH KHÔI

http://inlinethumb25.webshots.com/42776/2788287620098439191S600x600Q85.jpg

... như giọt sương tinh khôi
lung linh trên đầu lá
sương ngậm cả đất trời
Ai?... làm Ai chơi vơi?!...




... như vậy đó... hơn một năm ta quen nhau... biết đến em đầu tiên khi bước vào blog comment cho entry "tình yêu & lý trí"... nơi đó ta bắt gặp một hình ảnh xinh xinh, dễ thương nhưng dung dị... em viết blog hồn nhiên như đang ăn, đang thở... tung tăng vui vẻ với bạn bè... lời lẽ không màu mè hoa hoè hoa sói...

... rồi bỗng dưng không biết tự khi nào... ta có em trong YM list... gần nhau hơn trên khung chat yahoo... ta gọi nhau bằng tiếng Kok Ken... những connection đời thường được thiết lập... nhưng cũng từ đó ta cũng nhận ra những u uẫn nằm sâu trong đáy mắt Tinh Khôi...

... Tinh Khôi ơi Tinh Khôi... hạnh phúc không đến với em hồn nhiên như em đang sống... thì có gì đâu em không bước lại từ đầu... 8, 18, 28, hay 38, thậm chí là 48... đều không bao giờ là trể... cho những giọt sương Tinh Khôi như em... khoan đi những dằn vặt, những đau khổ... mở rộng cửa ra để sống hồn nhiên như em từng sống...

... tình yêu vốn mù loà nên phải nhờ đến cây gậy lý trí dẫn đường... một cách biệt quá lớn để ta làm đích đến cho em... nhưng cách biệt ấy đủ để hướng đạo cho em đi đúng đường chăng?!... câu trả lời vẫn còn nằm... phía trước...

... một mong muốn rất thật... được nhìn em hạnh phúc bên người...

http://inlinethumb37.webshots.com/42468/2202559860098439191S600x600Q85.jpg

Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

caphexua

Flamingo đã viết:
cafe_coc đã viết:
Flamingo đã viết:
Chiều đỏ ối thu Hà nội...
- Này,  cafe thôi cha..
- Đừng cho tôi vào mấy quán máy lạnh nhá, như kiểu Highland Coffee...
Cafe nhạt toẹt, kể cả ca-pu-chí-nồ hay đổ rum, kem...vào cũng nhạt tèo.
- Cha nội khó tính quá thế...
-Khổ, tôi uống loại ấy ở Tổ cuốc, tổ cò của chúng rồi. Ông cho tôi đi ra vỉa hè nào đi.
Cafe đen hay nâu của ta đều đặc biệt, mà mấy quán cóc vớ vẩn họ pha lại hay hơn nhà hàng.
- Tưởng ông quen coffee Starbuck...
- Cafe Mỹ thì đắng, uống tuột qua cổ. Cafe Pháp thì chua, uông tắc ở cổ
Cái cafe Việt ta ở giữa hai đầu Âu Mỹ, vừa đủ đắng, vừa thoáng chua để đắng không gắt, trôi qua họng ta thấy vị đắng thơm lưu lại...
- Nào đi quán cóc...
Quán cóc độ này lịch sự. Xe đẩy, kính trang nghiêm tuy có mờ vì bụi đường...
Một tách cafe đen, cả dĩ vãng đổ về. Thủa tiền chỉ đủ để ngồi quán cóc...

Té ra thời nay đẳng cấp khẳng định qua mấy cái nhà hàng sang trọng, đến đó để khoe bản thân đâu phải thưởng thức đồ ăn hay thức uống...
... Cóc mà không cóc... Flamingo nhỉ?!
Không cóc thật... Hôm ấy anh bạn dẫn ra vỉa hè, chỉ khác là bàn gỗ, ghế gỗ lè tè thay bằng bàn ghế nhựa sứt sẹo, xe kính lè tè bám bụi, khung nhôm trắng đen, nhưng cafe thì không chê váo đâu được.
Một ly - phin ngự trên cốc. Một cốc nhỏ đường được bà chủ nhỏ mấy giọt cafe đặc đánh bông lên như kem...
Xúc vài thìa đường kem thả vào cốc cafe. Một lớp bọt nổi lên...
Trời se se lạnh, ghè mũi hít hương cafe ...Bên hè đường...ngắm xe cộ qua lại.

Như xem lại bộ phim trắng đen...

Cafe Pháp thì quá chua, nhạt. Cafe Mỹ thì quá đắng. Để có hương vị cafe Việt phải đem hai loại trộn lẫn theo tỷ lệ...tìm mãi mới ra.
Cafe Ý có cái riêng là hương vị hạt dẻ, quế, béo nhưng cũng...nhạt thèo thẽo so với cafe Việt.

Ngày thiếu hai cữ cafe sáng, chiều thì...

Sống trên đời uống cafe Việt
Chết xuống âm phủ biết tìm được hay không?

lang thang cà phê-cóc. bất chợt gặp người đồng hội đồng thuyền, vui thật đấy, cám ơn cà phê cóc nhé....

cà phê muôn năm

http://Taochu.Uhm.vN/chu/38/c.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/p.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/h.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/e.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/x.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/u.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gif

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cafe_coc

Mùa Xuân đã viết:

lang thang cà phê-cóc. bất chợt gặp người đồng hội đồng thuyền, vui thật đấy, cám ơn cà phê cóc nhé....

cà phê muôn năm

http://inlinethumb59.webshots.com/48890/2703332180098439191S600x600Q85.jpg

Tứ hải giai huynh đệ...
Mặc kệ ai
tuổi thấp cao
Quàng vai nhau được... mời chào anh em



Cứ như thế... Mùa Xuân cũng như các bạn trong Thi Viện nhá... Tin cậy, chia sẻ để... CUỘC ĐỜI ĐÁNG YÊU hơn...
Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cafe_coc

CHẾT THỬ MỘT LẦN!...

http://inlinethumb33.webshots.com/36512/2701680500098439191S600x600Q85.jpg

... chẳng phải là một thiền gia, ngồi quán tưởng vô thường, suy niệm về sự chết... chẳng biết tự khi nào, ta lạc vào lưới ảo, đem hư làm thực, xách thực quẳng vào mộng... mộng thực khôn lường... chập chùng nhân ảnh...

... sống như thể phân thân... cho đến ngày kia, hết tiền, mạng đứt... thế là ta chết _ chết cuộc đời ảo... như người giã từ cuộc sống, bạn thân khách sơ... nuối tiếc khôn nguôi... lâu lâu hồn phiêu lãng, mượn tiệm net hiện thân dù chưa đến ngày cúng thất... hì... lúc đó mới thấy con người bội bạc... trắng tay nên trắng cả cuộc tình...

... cho đến khi... nhìn "chân ải chân ai", xinh xinh trong chiếc dép lào đung đưa dưới gầm bàn... mắt lúng liếng cười... mỏ chu líu lo chim hót... hì... mắt một mí hớp hồn ta...

... cám ơn, cám ơn ai kia vẫn còn chút nhớ... cám ơn, cám ơn cuộc đời dù có bạc như vôi vẫn dôi ra chút tình tri kỷ...

... một mí vẫn nhỏ nhắn như xưa... mai ta sẽ dây dưa sống lại... hì...

... ĐIÊN...
Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cafe_coc

CHO NGƯỜI... PHAN THIẾT _ TẠ LỖI hay TRẦN TÌNH?...

http://inlinethumb17.webshots.com/47760/2772612710098439191S600x600Q85.jpg

... có chút tình nào để nhớ?... còn chút tình nào để thương?... tơ có vương và nghiệp kia còn vướng?... cũng chẳng biết nói sao bây chừ, chỉ chút nhắc lại ngày xưa, ngày ta mới gặp, chúng ta gặp nhau khi chén tạc chén thù _ với cặp đôi không thuộc về nhau...

... rồi chia tay... thời gian xa đủ để em không nhớ về anh, nhưng không đủ để anh quên em... và rồi ngày nào đó, buồn tay bấm danh bạ xem chơi, thấy tên ai có chữ PT ở đằng đuôi _ 090...517 _ mượn ngay SMS để làm cầu nối... thế là ta lại có nhau nhưng chưa hề đối mặt, nghe cứ chuyện như đùa...

... cho đến ngày em lên SG... hội ngộ... thật vui và hạnh phúc... nhưng cũng là lúc anh phải đối đầu thực tế... cho dù thời gian đó chúng ta vẫn là hai kẻ độc thân... nhưng những hệ luỵ vẫn còn đó, nhất là Hg lại là bạn thân của anh... ngậm ngùi ta lại chia tay... nơi đây, dù nick em luôn nằm nghiêng, anh vẫn dõi theo khi nick sáng...

... và nhớ không em, bài thơ anh viết tặng em của mùa Xuân năm nào... post lên đây... như một lời tạ lỗi...


XUÂN CHO CÔ HỌC TRÒ NHỎ

http://i203.photobucket.com/albums/aa72/philan_bucket/xike/1126888462425640_file.gif

Ừ! thì Xuân
qua khung cửa, nhành mai đang hé nụ
Ừ! thì Xuân
cao trời xanh, én rủ lượn vòng bay
Cô trò nhỏ cắn móng tay mơ mộng
Ước mơ hồng sẽ hiện thực tương lai?!...

Ước mơ em nhỏ lắm
Vừa vừa tầm _ không dám viễn vông
Đủ ngày hai buổi cơm no,
để mẹ cha không còn âu lo cúi mặt
Đủ manh áo quần lành,
để đàn em bước nhanh,
đở tủi thân khi bước vào lớp học.

Ngày mai trời lại sáng?
Em sẽ được bước lên bục giảng
Hạnh phúc là đây _ bảng đen cùng phấn trắng
Thiên đường là đây _ lũ trò nhỏ tương lai.

Khẽ mĩm cười...
Cô bé nhớ ngày xưa ngoại đọc:
”Xuân đi, trăm hoa rụng
Xuân đến, trăm hoa khai...”
Băn khoăn chi việc ở ngày mai
Khi đã biết:
”... Đừng tưởng Xuân tàn, hoa rụng hết
Đêm qua sân trước, một nhành mai”
...
Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đào Nam Xương

Cà Phê buổi sáng mùa xuân ấm
Thành phố ru mình bao tháng năm
Uống giọt đắng nhưng tràn vị ngọt
Trong lòng khuây khoả nỗi đau ngầm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

caphexua

http://nh9.upanh.com/b3.s15.d1/7711d363d23026db8f234d22baa735a8_40055469.1yxa1s600x600q85.jpg

http://Taochu.Uhm.vN/chu/38/c.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/p.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/h.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/e.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/x.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/u.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gif

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cafe_coc

Đào Nam Xương đã viết:
Cà Phê buổi sáng mùa xuân ấm
Thành phố ru mình bao tháng năm
Uống giọt đắng nhưng tràn vị ngọt
Trong lòng khuây khoả nỗi đau ngầm
NGOẢNH...

http://inlinethumb54.webshots.com/38645/2694490360098439191S600x600Q85.jpg

Cà phê nào
không mang theo vị chát
Tình yêu nào
không lẫn chút đau thương
Nhìn mặt nhau như kẻ lạ... lỡ chung đường
Cà phê đắng... lại càng thêm đắng nghét!...
Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cafe_coc

caphexua đã viết:
http://nh9.upanh.com/b3.s15.d1/7711d363d23026db8f234d22baa735a8_40055469.1yxa1s600x600q85.jpg
TÌNH GẦN?...

http://inlinethumb58.webshots.com/11705/2592890890098439191S600x600Q85.jpg

Trang giấy trắng
độc đơn
con tim nhỏ
Ta chỉ cần
lời nói vô ngôn...

Ý có thể xa
nhưng Tình vốn rất gần
Dấu ba chấm...
chừa cho ai...
điền nốt...
Sự thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 5 trang (43 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối