Trang trong tổng số 12 trang (120 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

HXT xin dịch thử:

Nỗi buồn này tôi giấu nổi Người chăng
Niềm vui sống cũng chẳng hề che đậy
Lồng ngực nóng ngay buổi đầu xé toang ra bỏng cháy
lời trần tình trung thực nhất của Người đây!

Dẫu vô hình, Người vẫn ở kề bên
Trong những con tim cũ mòn, khao khát
Chối hết thảy mọi tượng đài rữa nát
Những khung kính lạnh lùng tường đá bê tông

Hiển hiện tự nhiên hơn tiếng thở tự cõi lòng
Bầu nhiệt huyết trong tôi sục sôi rồi lắng lại
Là lúc tôi đã hòa vào Người, hỡi Hồn Thời Đại
Qua trái tim này truyền tiếng nói đến không trung

Nỗi buồn này tôi giấu nổi Người chăng
Niềm vui sống cũng chẳng hề che đậy
Lồng ngực nóng ngay buổi đầu xé toang ra bỏng cháy
lời trần tình sám hối của Người đây!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

"Hiển hiện tự nhiên hơn tiếng thở tự cõi lòng
Bầu nhiệt huyết trong tôi sục sôi rồi lắng lại
Là lúc tôi đã hòa vào Người, hỡi Hồn Thời Đại
Qua trái tim này truyền tiếng nói đến không trung "

Tôi phân vân với:

"Hiển hiện tự nhiên hơn tiếng thở tự cõi lòng
Như máu trong tôi sục sôi rồi lắng lại
Thì khi ấy tôi đã là Người, hỡi Hồn Thời Đại
Qua trái tim này truyền tiếng nói đến hư không"

Nhờ các bạn góp ý cho tôi với. Xin cảm ơn rất nhiều.
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Biển nhớ

Cảm ơn HXT nhiều nhé! Bản dịch của HXT rất hay và sát nghĩa. Đây là một bài thật khó dịch để chuyển tải được nhiệt huyết tràn trề của OB trước tầm vóc vĩ đại của thời đại ấy và sự không hoà hợp với tư tưởng phô trương hô hào khẩu hiệu... Cảm ơn HXT nhiều nhé. Đang đà bạn dịch tiếp bản "ПОЛЫНЬ-1928" đi
Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Mình đã quyết định chọn khổ thơ thứ 2 (nhờ mãi chẳng ai góp ý cho, may có 1 người bạn đọc hộ đã phân tích rằng khổ 2 vừa đúng vừa tự nhiên hơn) :-)
Hihi, cảm ơn Biennho, mình sẽ cố gắng thử xem. Nhưng có gì bạn nhớ góp ý giúp đỡ tìm từ cho đúng nhé!
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Mình đã gửi bài dịch lên Thi viện rồi đấy, nhưng Biennho cứ góp ý để có gì lại sửa cho hay hơn nhé.
Mình vào đọc ở nuocnga.net, thấy bài này mọi người cũng đã dịch, nhưng mọi người đã không để ý đến chi tiết "от поступи земной" - có người dịch thì lại nghĩ là "bước chân của đất trời" - mình lại cho rằng земной ở đây thuộc về Trần - Trần gian - những biến động, những ham muốn, những xoay vần chung quanh cuộc sống trần gian. Túm lại là trái tim đã không còn hoang sơ, ko còn là nơi loài ngải đắng hoang sơ từng mọc, nó đã có đường mòn đi vào, vết chân người đã giẫm lên, ngải đắng đã ngổn ngang khắp nẻo...
Bạn đọc lại xem mình nghĩ thế có sai ko nhé?
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

EM TỪ BỎ (PUSKIN)

Em từ bỏ miền quê này xa lạ
Để về nơi chốn cũ,biển êm đềm,
Và vào giờ khó quên kia buồn bã,
Anh đã quỳ và than khóc bên em.

Đôi tay anh như giá băng run rẩy
Cố giữ em nhưng chẳng được ích gì.
Và năn nỉ,anh xin em lúc ấy
Hãy kéo dài những giây phút chia ly.

Nhưng cương quyết,đôi môi em dứt khỏi
Đôi môi anh trong lưu luyến,buồn rầu.
Em khuyên anh bỏ nơi nào tăm tối
Để đi về quê hương mới cùng nhau.

Và em nói:"Một ngày kia đầy nắng
Giữa trời xanh,sóng biển vỗ êm đềm,
Dưới bóng mát cành ô liu im lặng
Ta lại ngồi,anh lại ở bên em..."

Nhưng bên ấy,than ôi,nơi nắng đẹp
Trời trong xanh,sóng biển vỗ rì rầm
Giữa bóng mát hàng mi em đã khép,
Lãng quên đời trong giấc ngủ nghìn năm.

Và như thế em đã mang xuống mộ
Cả khổ đau và sắc đẹp của mình,
Cả cái hôn một ngày kia hội ngộ...
Nhưng anh chờ,nó vẫn thuộc về anh.
                  Thái Bá Tân dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

GIÓ GÀO THÉT TRONG RỪNG (A.SOTSIPATSEP)

Gió gào thét trong rừng
Trên mái nhà mưa gió
Đêm nay nghĩ đến em
Đến nơi xa em trọ.

Dẫu anh ở nơi nào
Dẫu mưa gào có thét
Không hạnh phúc nào hơn
Biết em trên trái đất
              Tế Hanh dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thanhbinh82_tp

TÌNH YÊU (R.ROZHDESTVENSKY)

-Trao cho cô tình yêu?
-Hãy trao!
-Nhưng vấy bẩn?...
-Trao cả khi vấy bẩn!
-Tôi muốn đoán xem...
-Bất cứ lúc nào!
-Tôi muốn hỏi đôi điều...
-Chấp nhận!
-Nếu như tôi gọi cô?
-Em sẽ ra.
-Và gõ cửa...
-Em sẽ ra mở cửa.
-Nếu gặp điều không may?
-Em vẫn ra.
-Cả khi tôi lừa cô?
-Không sợ!
-Nếu tôi bảo cô hát...
-Em hát ngay.
-Nếu tôi bảo cô giết...
-Em sẽ giết!
-Bảo cô xa bạn bè...
-Em xa ngay.
-Nếu tôi bảo cô chết?
-Em sẽ chết.
-Nếu gặp tường ngăn cách...
-Em phá tan.
-Nếu tôi gặp nguy hiểm?...
-Em sẽ cứu.
-Không kêu van nếu đau?
-Không kêu van.
-Nếu gặp điều bất công...
-Em sẽ chịu.
-Cả trăm điều bất công?
-Vâng,cả trăm!
-Trao tình yêu cho cô?
-Hẳn thế!
-Không được đâu cô nhầm!
-Sao lại nhầm?
-Vì đơn giản là tôi
Không bao giờ yêu
Nô lệ!
    Thái Bá Tân dịch
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Tiếc thay khi yêu, người đàn bà thường biến thành nô lệ ngay cả khi trước đó nàng là một công chúa kiêu kỳ nhất :-(
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

ИЗ `ПИСЕМ С ДОРОГИ`
               1

Темный вечер легчайшей метелью увит,
волго-донская степь беспощадно бела...
Вот когда я хочу говорить о любви,
о бесстрашной, сжигающей душу дотла.

Я ее, как сейчас, никогда не звала.

Отыщи меня в этой февральской степи,
в дебрях взрытой земли, между свай эстакады.
Если трудно со мной - ничего, потерпи.
Я сама-то себе временами не рада.

Что мне делать, скажи, если сердце мое
обвивает, глубоко впиваясь, колючка,
и дозорная вышка над нею встает,
и о штык часового терзаются низкие тучи?
Так упрямо смотрю я в заветную даль,
так хочу разглядеть я далекое, милое
                                солнце...
Кровь и соль на глазах!

Я смотрю на него сквозь большую печаль,
сквозь колючую мглу,
        сквозь судьбу волгодонца...

Я хочу, чтоб хоть миг постоял ты со мной
у ночного костра - он огромный,
                    трескучий и жаркий,
где строители греются тесной гурьбой
и в огонь неподвижные смотрят овчарки.

Нет, не дома, не возле ручного огня,
только здесь я хочу говорить о любви.
Если помнишь меня, если понял меня,
если любишь меня - позови, позови!

Ожидаю тебя так, как моря в степи
ждет ему воздвигающий берега
в ночь, когда окаянная вьюга свистит,
и смерзаются губы, и душат снега;
в ночь, когда костенеет от стужи земля,-
ни костры, ни железо ее не берут.
Ненавидя ее, ни о чем не моля,
как любовь, беспощадным становится труд.
Здесь пройдет, озаряя пустыню, волна.
Это всё про любовь. Это только она.

1952

               2

О, как я от сердца тебя отрывала!
Любовь свою - не было чище и лучше -
сперва волго-донским степям отдавала...
Клочок за клочком повисал на колючках.

Полынью, полынью горчайшею веет
над шлюзами, над раскаленной землею...
Нет запаха бедственнее и древнее,
и только любовь, как конвойный, со мною.


Нас жизнь разводила по разным дорогам.
Ты умный, ты добрый, я верю доныне.
Но ты этой жесткой земли не потрогал,
и ты не вдыхал этот запах полыни.

А я неустанно вбирала дыханьем
тот запах полынный, то горе людское,
и стало оно, безысходно простое,
глубинным и горьким моим достояньем.


...Полынью, полынью бессмертною веет
от шлюзов бетонных до нашего дома...
Ну как же могу я, ну как же я смею,
вернувшись, "люблю" не сказать по-другому!

1952, 1960
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 12 trang (120 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối