14.019
BÍCH CÂU KỲ NGỘ
[Truyện thơ-Thập thủ-Ô thước-Ngũ độ]
1-TRI KỶ TƯƠNG PHÙNG
Dải Bích huyền Câu rợp cõi chiều
Nơi chàng sĩ tử hẹn đồng liêu
Choàng tơ Nguyệt lão lồng ngây trẻ
Cảm Tú tình Uyên hiệp Diễm Kiều
Sũng cảnh thiên đường trong quấn quyện
Thơm trời hạnh phúc giữa bồng xiêu
Duyên kỳ ngộ đó nồng muôn thuở
Đẫm cả vành tim xúc động nhiều
2
Vần mơ khuấy động giải ưu sầu
Lá đỏ buông tình giữa đợi lâu
Diễn hoạ bài thơ đầy cảm sắc
Nhòm lên tố nữ lượn khoe mầu
Xem chừng ngợp sũng đang gầy tứ
Bỗng chốc tan mờ chẳng kịp câu
Nhớ đẫm hàn sinh bèn đổ bệnh
Ngày đêm tưởng dáng miệng luôn cầu
3-MỘNG NGƯỜI TRONG TRANH
Bạch Mã đền thiêng tưởng bóng nàng
Tơ lòng quẻ bói đượm mùi nhang
Bừng nghe sứ bảo ngày mai đẹp
Hé thoảng thần khen cõi mộng vàng
Ngọc nữ vào tranh cùng tiểu bá
Đông Cầu dệt ngãi với hàn lang
Lồng khuôn để giữa thư phòng suốt
Thế sự cuồng quay cũng chẳng màng
4
Cuồng quay sũng lịm giấc mê hồng
Hiệp cẩn cau trầu mãi ngóng trông
Đến bữa mời tranh cài cảnh diệu
Vào đêm rủ nguyệt đắp chăn nồng
Mơ màng gởi ý say đờ đẫn
Khấp khởi trao tình hẹn viễn vông
Thoả cõi bồng lai vầy quấn quyện
Vàng son giống thể vợ bên chồng
5-TƠ HỒNG HIỆP CẨN
Khát vọng vàng son huyễn ảo thề
Đêm ngày khẩn nguyện cưới hiền thê
Vào hôm trễ muộn lui nhà cửa
Gặp bữa lừng thơm toả tứ bề
Những trốn xem người ngây dạ cảm
Mưu rình thấy cảnh rực lòng mê
Cùng nhau thoả chí nên chồng vợ
Hiệp cẩn Trần Tiên diễm ái kề
6-HẠNH PHÚC GIAO HOÀ
Tiên Trần diễm mộng biếc tình hoa
Quyện với Kiều nương mãi chẳng nhoà
Vợ nũng chàng khen đầy xúc cảm
Môi cài má chạm phỉ vờn xoa
Ngời thơm thể phách vùng tươi đẹp
Bổng ngát trầm hương cõi thuận hoà
Sũng ái canh trường du thượng uyển
Muôn trùng phúc hạnh đẫm vàng thoa
7
Hạnh phúc bừng loang thoả nũng này
Môi hồng trĩu luyến nhịp cuồng say
Ngời thơ ủ mộng bên tùng cúc
Ngọt tửu dìu mơ giữa tháng ngày
Dệt vải mong cầu gia thế diễm
Trau vần ước toại bảng vàng may
Hàn sinh ngọc nữ vầy tiên cảnh
Gió lả vờn trăng tiệc sẵn bày
8-TRẮC TRỞ – CHIA LY
Vờn trăng cứ ngỡ đượm lâu dài
Khoảng mấy năm thì bỗng nhợt phai
Sũng rượu chàng Uyên nhiều mắng chửi
Cuồng tâm phụ nữ khó khuyên cài
Hoang tàn khiến phải teo mòn dạ
Quạnh quẽ nên đành muốn bỏ ai
Cảm rụi tình khô vò võ bóng
Nàng cam giã biệt đến thiên đài
9
Giã biệt nàng đi lẻ chốn nào
Uyên vừa tỉnh rượu nuối dường bao
Vò tai đấm ngực phiền luôn bủa
Nhiếc dạ sầu tâm khổ mãi đào
Hối hận say lời nên nẻo nghẽn
Tiêu tùng luyến cảnh được trời trao
Chàng toan kết liễu khi lòng rạc
Bỗng Giáng Kiều ngăn vẻ ngọt ngào
10-ĐOÀN TỤ – THÀNH TIÊN
Uyên Kiều tái hợp thoả lòng ra
Nở bé Thần Nhi diễm một nhà
Ngát cưỡi bồng lai vàng ảo diệu
Thơm bừng hạnh phúc đỏ ngời xa
Khuyên chồng giữ dạ cài mây gió
Luyện phép gò tâm giũ quỷ tà
Tới buổi thành công cùng vẫy lượn
Lên trời thánh thiện mãi hoà ca
HANSY
Chú thích:
BÍCH CÂU KỲ NGỘ (碧溝奇遇, Cuộc gặp gỡ lạ lùng ở Bích Câu) là truyện Nôm của Việt Nam, kể về sự tích một người học trò tên là Trần Tú Uyên gặp nàng Giáng Kiều ở đất Bích Câu (Bích Câu có nghĩa là ngòi biếc, nay thuộc thành phố Hà Nội).
BÍCH CÂU KỲ NGỘ là câu chuyện ly kỳ thần bí xảy ra ở trên đất Thăng Long (Hà Nội bây giờ). Hiện nay, ở phố Cát Linh gần Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội) còn có một toà nhà Bích Câu đạo quán, tương truyền được dựng trên nền nhà cũ của Tú Uyên thuở xưa. Ngoài ra, còn nhiều sự tích trong truyện, nào là sông Tô Lịch, chùa Bà Ngô (ở phố Sinh Từ, tức chùa Ngọc Hồ ở trong truyện), đền Bạch Mã (nay ở phố Hàng Buồm), gò Kim Quy (Tháp Rùa), Cầu Đông (nay ở phố Hàng Đường), đình Quảng Văn (vườn hoa Cửa Nam, Hà Nội ngày nay), v.v...Tên các di tích ấy, theo học giả Trần Văn Giáp, đã đủ chứng thực tính dân tộc của truyện.