CHO CHA
I
con muốn được về xếp gối bên cha
để nếm được giọt tình cay mặn
giọt tinh khôi ngày nào cha để sẵn
đã ấp iu cho con sưởi ấm lòng
đủ cho con thắp lửa giữa bão giông
đem giọt nóng trãi vào hồn sông núi
cha không quãng mưa dầm, nắng xối
cho con thành người...
nhưng trọn đời con bất hiếu cha ơi!
bao tiếng nỉ non suốt đêm dài cha khóc
giọt mồ hôi chảy trên đời ô trọc
gánh cả tủi hờn che chở tuổi thơ con
để hôm nay con đứng trước nước non
nhìn sông núi hanh mòn mà không làm gì được
mẹ Âu Cơ ngàn lần bạc phước
sinh đàn con trăm trứng chẳng thành người!
Trọn đời con bất hiếu cha ơi!
II
sau phút giây tình yêu được thăng hoa
người con gái trở thành người mẹ trẻ
dẫu bao tháng ngày quạnh quẽ
vẫn bao dung cho con cả bầu trời
từng bông hoa mọc dại trên đồi
từng ráng mây chiều, từng hòn sỏi trắng
ngọn rau chiều bên hiên nhà đăng đắng
ngọt nồi khoai, hương lúa mới thơm lừng
tay mẹ vung lên; núi dựng cánh rừng
con thú nhỏ chồn chân trước nhung mềm cỏ mượt
mồ hôi dầm tóc ứơt
len bên đồi hoá suối róc rách tuôn
trên đỉnh ngời everest chiều buông
mẹ dõi mắt phương xa tìm cánh buồm chí hướng
người mở cõi ngàn năm nào định hướng?!
để tia nhìn người ở lại mông lung!
chân mẹ đi giẫm nát đá từng vùng
eo thắt ngặt, lưng còng theo năm tháng
đất dưới chân Người khai sáng
vựa lúa sông Hồng thay mầm mọn gai non
...
Người phụ nữ gầy nhom
bước liêu xiêu địu cả rừng con đi qua bao triền cạn
đôi vú dài chắt chiu theo năm tháng
từng đứa con lớn vỗng thành người
Đã bao đời con vẫn nhớ cha ơi!
muốn làm cuộc đời mình dài thêm thì cứ làm cho nó u buồn...