Thơ » Nga » Yuri Voronov
По Ленинграду смерть метёт,
Она теперь везде, как ветер.
Мы не встречаем Новый год -
Он в Ленинграде незаметен.
Дома - без света и тепла,
И без конца пожары рядом.
Враг зажигалками дотла
Спалил Бадаевские склады.
И мы Бадаевской землёй
Теперь сластим пустую воду.
Земля с золой, земля с золой -
Наследье прожитого года.
Блокадным бедам нет границ:
Мы глохнем под снарядным гулом,
От наших довоенных лиц
Остались лишь глаза и скулы.
И мы обходим зеркала,
Чтобы себя не испугаться…
Не новогодние дела
У осаждённых ленинградцев…
Здесь даже спички лишней нет.
И мы, коптилки зажигая,
Как люди первобытных лет,
Огонь из камня высекаем.
И тихой тенью смерть сейчас
Ползёт за каждым человеком.
И всё же в городе у нас
Не будет каменного века!
Кто сможет, завтра вновь пойдёт
Под вой метели на заводы.
…Мы не встречаем Новый год,
Но утром скажем: С Новым годом!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/11/2018 07:38
Khắp thành phố Leningrad tử thần lồng lộn như một cơn gió
Khắp mọi nơi
Chúng tôi không đón năm mới ở Leningrad,
năm mới dường như không có
Những ngôi nhà không hơi ấm, không đèn
những đám cháy âm ỉ cạnh bên
kho Bađaevski kẻ thù thiêu huỷ
Và chúng tôi
Vùng đất Bađaevski chẳng có gì ngoài nước
đất với tàn tro
và đất với tàn tro
Những gì để lại từ tháng năm qua
Thời phong toả, khổ đau là vô hạn
Chúng tôi câm lặng dưới tiếng gào bom đạn
Trong chiến tranh
Trên những khuôn mặt chỉ còn lại gò má và hốc mắt
Chúng tôi tránh soi gương để khỏi hãi chính mình
Chẳng có năm mới đâu
Leningrad trong thời phong toả
Ở đây cũng chẳng bói ra được một que diêm
Chúng tôi lấy lửa bằng đá cuội như người tiền sử
Bóng đen của tử thần vẫn theo mỗi người sát gót
Nhưng dù sao
Thành phố chúng tôi
không thể là thời đồ đá
Ai đó có thể đi
Đến nhà máy dưới gió tuyết gầm gào
Chúng tôi
Không đón năm mới
Nhưng sáng mai ra vẫn nói:
Năm mới đến rồi!