Thơ » Nga » Yuri Voronov
Đăng bởi hongha83 vào 10/10/2009 21:13
Я к ним подойду. Одеялом укрою,
О чём-то скажу, но они не услышат.
Спрошу - не ответят... А в комнате - трое.
Нас в комнате трое, но двое не дышат.
Я знаю: не встанут. Я всё понимаю...
Зачем же я хлеб на три части ломаю?
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Tôi đến gần. Tôi đắp chăn cho họ
Tôi có nói một câu, nhưng họ chẳng buồn nghe
Tôi có hỏi, nhưng họ không buồn đáp
Tất cả trong phòng có những ba người
Trong phòng có ba chúng tôi
Nhưng hai người đã không còn thở
Hai người ấy chẳng bao giờ dậy nữa
Đến lúc này tôi đã hiểu ra...
Sao tôi còn bẻ mẩu bánh làm ba?
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 10/10/2009 06:09
Không phải là "Đến lúc này tôi chợt hiểu ra" - hoàn toàn sai ý của nhà thơ. Hic. Tôi "vẫn" hiểu mà tôi cứ bẻ mẩu bánh làm ba chứ!
Gửi bởi hảo liễu ngày 20/04/2015 17:03
Tôi bước đến gần. Đắp cho họ tấm chăn.
Nói gì đó, nhưng họ không nghe thấy.
Tôi hỏi câu nào họ cũng không đáp lại.
Tôi biết rõ, phòng ba người thật đấy.
Nhưng hai người không còn thở nữa rồi.
Tôi đã hiểu… họ sẽ không còn trở dậy.
Sao mẩu bánh mì tôi vẫn bẻ làm ba?