Đã xô-nê thì phải hát song đôi
(Xô-nê lẻ thường buồn, đời vốn vậy!)
Tôi lại tiếp bài xô-nê sóng dậy
Cho thanh bằng cùng thanh trắc chung soi

Đến soi thơ, em hẳn gặp em rồi?
Bông hoa tuyết của buổi đầu gặp gỡ
Hoá bông hồng một chiều xuân bỡ ngỡ
Một chiều xuân nắng ấm ghé thăm tôi

Hát cho em, tôi cũng hát cho đời
Dẫu muốn nói: vì có em, tôi hát
Đời vốn vậy: âm ba thường khoáng đạt
Đâu chỉ dành cho một tiếng đàn thôi!

Chính vì vậy, chiều nay tôi viết tiếp
Bản xô-nê bất tận của tình Người


31-12-87

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]