Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Xuân Diệu » Thơ thơ (1938)
Tặng Đoàn Phú Tứ
Bữa trước, giêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?”
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thoả khát khao.
- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên,
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,
Không thể vô tình qua trước cửa,
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? -
Ai đem phân chất một mùi hương
Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương,
Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc,
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương.
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Để tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay; - thế cũng vừa.
Rồi một ngày mai, tôi sẽ đi.
Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!
Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá,
Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.
Trang trong tổng số 2 trang (15 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi ng` yêu thơ ngày 12/03/2009 18:47
Có 3 người thích
Một câu hỏi thật nhiều câu trả lời mà cũng chẳng biết đâu là câu trả lời:
"Làm sao cắt nghĩa được tình yêu?"
Gửi bởi thihung ngày 26/05/2009 01:07
Có 2 người thích
Tự lòng mang ý trăng
"khờ khạo,ngu ngơ" biết trách gì?
"không thể vô tình"nhưng"đã vô duyên"
Gửi bởi ng` yêu thơ ngày 26/07/2009 09:59
Có 1 người thích
"thi" gieo vào mình băn khoăn!
"khờ khạo, ngu ngơ" gặp "thầy thơ"
Tự hỏi lòng xem, đã nghĩ gì
Dễ dàng mang lại tiếng vô duyên !
Chẳng hiểu vô tình hay hữu ý...
Vẫn cứ bất chấp nói vu vơ
Với nguời tình tứ lại duyên dáng
Chẳng gì cũng được chút hương lây!
Gửi bởi raito_iuvan ngày 31/08/2009 21:28
clap clap hay thật đó
Gửi bởi lacthien ngày 31/08/2009 22:13
đây là đoan tôi thích nhất trong "vì sao".một mùi hương không hình, không lượng nhưng chừng như lại khắc sâu vào long người
Gửi bởi smalltree ngày 14/06/2010 06:52
Có 1 người thích
"Chỉ lặng chuồi theo giòng xảm xúc "
giòng hay là dòng?
Gửi bởi mei1487 ngày 07/02/2011 03:51
"Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá
Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì"
Gửi bởi jade seal ngày 15/05/2011 06:44
Có 1 người thích
"không thể vô tình qua trước cửa
biết rằng gặp gỡ đã vô duyen"
đoạn này rất hay!
Gửi bởi Nguyễn Thị Phuc An ngày 22/12/2011 02:08
Khổ thơ đầu, câu 1: "... Riêng hai", không phải "giêng hai";
Câu 2: "Nhìn cô tôi muốn hỏi", không phải "nhìn tôi cô muốn hỏi"
Khổ thơ thứ 3, câu 3:"...theo dòng cảm xúc", không phải"... theo giòng xảm xúc"
Khổ thơ cuối, câu 2: "...ai nỡ hỏi..", không phải"... ai nỡ bỏ..."
Trang trong tổng số 2 trang (15 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối