Thơ » Ba Lan » Wisława Szymborska » Kết thúc và mở đầu (1993)
Đăng bởi hongha83 vào 01/08/2014 16:04
Jeżeli pozwolono nam wybierać,
zastanawialiśmy się chyba długo.
Proponowane ciała były niewygodne
i niszczyły się brzydko.
Mierziły nas
sposoby zaspokajania głodu,
odstręczało
bezwolne dziedziczenie cech
i tyrania gruczołów.
Świat, co miał nas otaczać,
był w bezustannym rozpadzie.
Szalały sobie na nim skutki przyczyn.
Z podanych nam do wglądu
poszczególnych losów
odrzuciliśmy większość
ze smutkiem i zgrozą.
Nasuwały się takie na przykład pytania
czy warto rodzić w bólach
martwe dziecko
i po co być żeglarzem,
który nie dopłynie.
Godziliśmy się na śmierć,
ale nie w każdej postaci.
Pociągała nas miłość,
dobrze, ale miłość
dotrzymująca obietnic.
Od służby sztuce
odstraszały nas
zarówno chwiejność ocen
jak i nietrwałość arcydzieł.
Każdy chciał mieć ojczyznę bez sąsiadów
i przeżyć życie
w przerwie między wojnami.
Nikt z nas nie chciał brać władzy
ani jej podlegać,
nikt nie chciał być ofiarą
własnych i cudzych złudzeń,
nie było ochotników
do tłumów, pochodów
a już tym bardziej do ginących plemion
– bez czego jednak dzieje
nie mogłyby się w żaden sposób toczyć
przez przewidziane wieki.
Tymczasem spora ilość
zaświeconych gwiazd
zgasła już i wystygła.
Była najwyższa pora na decyzję.
Przy wielu zastrzeżeniach
zjawili się nareszcie kandydaci
na niektórych odkrywców i uzdrowicieli,
na kilku filozofów bez rozgłosu,
na paru bezimiennych ogrodników,
sztukmistrzów i muzykantów
– choć z braku innych zgłoszeń
nawet i te żywoty
spełnić by się nie mogły.
Należało raz jeszcze
całą rzecz przemyśleć.
Została nam złożona
oferta podróży,
z której przecież wrócimy
szybko i na pewno.
Pobyt poza wiecznością,
bądź co bądź jednostajną
i nie znającą upływu
mógł się już nigdy więcej nie powtórzyć.
Opadły nas wątpliwości,
czy wiedząc wszystko z góry
wiemy naprawdę wszystko.
Czy wybór tak przedwczesny
jest jakimkolwiek wyborem
i czy nie lepiej będzie puścić go w niepamięć,
a jeżeli wybierać
– to wybierać tam.
Spojrzeliśmy na Ziemię.
Żyli już na niej jacyś ryzykanci.
Słaba roślina
czepiała się skały
z lekkomyślną ufnością,
że nie wyrwie jej wiatr.
Niewielkie zwierzę
wygrzebywało się z nory
z dziwnym dla nas wysiłkiem i nadzieją.
Wydaliśmy się sobie zbyt ostrożni,
małostkowi i śmieszni.
Wkrótce zaczęło nas zresztą ubywać.
Najniecierpliwsi gdzieś się nam podziali.
Poszli na pierwszy ogień
- tak, to było jasne.
Rozpalali go właśnie
na stromym brzegu rzeczywistej rzeki.
Kilkoro
wyruszało już nawet z powrotem.
Ale nie w naszą stronę.
I jakby coś pozyskanego? niosąc?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 31/07/2014 16:04
Nếu như người ta cho chúng ta lựa chọn
có lẽ ta sẽ còn cân nhắc rất lâu
Những thể xác được tiến cử thật bất tiện
tự huỷ hoại trông xấu biết chừng nào
Cách thoả mãn cái đói
làm ta kinh tởm
sự kế thừa thụ động những tính cách
và tuyến nước bọt của tên bạo chúa
làm chúng ta rợn ghê
Thế giới quanh ta
không ngừng tan rã
hậu quả của những nguyên nhân
đã từng tác oai tác quái
Trong những số phận riêng biệt
được đưa ra để chúng ta xem
chúng ta loại đi đa số
với nỗi buồn đau và sự kinh hoàng
Những câu hỏi như kiểu này bỗng được đặt ra
liệu trong cơn đau
có đáng sinh một đứa con đã chết
làm người lái thuyền làm gì
khi biết trước không thể về tới đích
Chúng ta chấp nhận cái chết
nhưng không phải với bất kỳ hình thức nào
Tình yêu cuốn hút biết bao
vâng, nhưng phải là tình yêu không thất hứa
Cống hiến cho nghệ thuật
chúng ta sợ
những đánh giá luôn đổi thay
và sự không vững bền của bao kiệt tác
Mỗi người đều không muốn Tổ quốc mình có láng giềng
sống trọn một đời
lọt vào giữa chừng của những cuộc chiến tranh
Chẳng ai trong chúng ta muốn nắm lấy uy quyền
chẳng ai muốn mình bị uy quyền thống trị
chẳng ai muốn thành vật hi sinh
cho những ảo tưởng của mình và muôn kẻ khác
chẳng có những người tình nguyện
cho đám đông, cho những cuộc tuần hành
nhất là cho những bộ lạc đang từng ngày tuyệt tích
song thiếu những điều này
lịch sử chẳng có cách nào
để đi qua những kỷ nguyên đã được tiên liệu trước
Trong khi đó khá nhiều vì sao
đã tắt lụi và trở thành giá lạnh
đã đến lúc cần phải ra quyết định
Dẫu có rất nhiều lời cảnh báo
rốt cục đã xuất hiện những ứng cử viên
để trở thành vài nhà phát minh
và người làm cho hành tinh lành mạnh
và nhà triết học không có tiếng tăm
vài người làm vườn không hề tên tuổi
vài nhà nghệ thuật
vài ba nhạc sĩ
dẫu không có danh sách người đăng ký thêm
thì những người này
cũng không sao hoàn thành sứ mệnh
Một lần nữa
mọi điều cần phải ngẫm suy
Một đơn chào hàng mời đi du lịch
được gửi cho chúng ta
một chuyến đi xa
chắc chắn sẽ trở về nhanh chóng
Sống ngoài sự vĩnh hằng
dẫu sao cũng là đơn điệu
không biết thời gian trôi qua
sự sống có thể không bao giờ lặp lại
Sự nghi ngờ của chúng ta vợi đi
nhưng liệu khi tất cả đều biết trước
chúng ta thực sự biết được mọi điều
Liệu sự lựa chọn quá sớm
có phải là lựa chọn?
liệu có tốt hơn
là để cho trôi vào lãng quên
và nếu như có chọn
thì hãy chọn nơi lãng quên
Chúng ta nhìn trái đất
những kẻ phiêu lưu nào đó
đã từng sống ở đây
cỏ cây yếu ớt
bám vào những tảng đá
với một niềm tin nhẹ dạ
rằng gió sẽ không bao giờ nhổ bật chúng ra
Một con vật nhỏ
cố chui ra khỏi hang
với một cố gắng và niềm tin làm ta kinh ngạc
Hình như với mình
chúng ta quá ư cẩn trọng
quá ư nhỏ nhen
và quá nực cười
Chẳng bao lâu chúng ta sẽ bắt đầu ít đi
những người nản lòng nhất đã trốn ở một nơi nào đó
Họ đã lên đầu tuyến lửa
Vâng, đó là điều đã rõ
Chính họ đã đốt lên ngọn lửa
trên bờ dốc của dòng sông thực tại
Một vài kẻ
thậm chí đã quay trở lại
nhưng không phải về phía chúng ta
Hình như họ nâng gì trên tay?
Hình như họ kiếm được gì?