Ze spuszczoną głową powoli
idzie żołnierz z niemieckiej niewoli.
Dudnią drogi, ciągną obce wojska,
a nad nimi złota jesień polska.
Usiadł żołnierz pod brzozą u drogi,
opatruje obolałe nogi.
Jego pułk rozbili pod Rawą,
a on bił się, a on bił się krwawo,
Pod Warszawą dał ostatni wystrzał,
potem szedł. Przez ruiny. Przez zgliszcza.
Hej! ty, brzozo, hej ty brzozo-płaczko,
smutno szumisz nad jego tułaczką,
opłakujesz i armię rozbitą
i złe losy, i Rzeczpospolitą...
Siedzi żołnierz ze spuszczoną głową,
zasłuchany w tę brzozową skargę,
bez broni, bez orła na czapce,
bezdomny na ziemi - matce.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Người lính Ba Lan từ nhà lao bọn Đức
Bơ phờ, chầm chậm bước chân đi
Tấp nập ngoài kia quân thù kéo đến
Dưới mùa thu vàng của nước Ba Lan
Dưới cây bạch dương hoa nở bên đường
Người lính ngồi, băng lại vết thương chân
Trận Rava: đơn vị anh tan nát
và anh còn tự phấn đấu liều thân
Viên đạn cuối cùng anh bắn ở Vácxava
rồi anh đi. Qua đám cháy tro tàn gạch vụn
Hỡi bạch hoa! hỡi bạch hoa liễu rủ
Người lính tha phương, sao liễu u buồn lắm thế!
Liễu khóc vì quân đội anh tan nát
và số phận không may cho cả nước cộng hoà
Người lính ngồi bơ phờ, đầu óc như tan nát
đang lắng nghe lời than của bạch hoa
vũ khí không còn, không còn con đại bàng trên mũ
nhà cửa cũng không - trên đất mẹ quê cha
Gửi bởi hongha83 ngày 20/06/2012 10:40
Nguyên tác bài thơ bao gồm 11 khổ. Dịch giả mới chỉ dịch 9 khổ thơ (Khổ 1-2-3-4-6-8-9-10-11) và còn thiếu hai khổ thơ chưa dịch (Khổ 5 và 7). Nguyên văn hai khổ thơ đó như sau:
szedł z bagnetem na czołgi żelazne,
ale przeszły, zdeptały na miazgę.
Jego dom podpalili Niemcy
A on nie ma broni, on się nie mści...