Thơ » Nga » Vladimir Soloukhin
Đăng bởi hongha83 vào 07/12/2018 08:31
Пусть вороны гибель вещали
И кони топтали жнивье,
Мужскими считались вещами
Кольчуга, седло и копье.
Во время военной кручины
В полях, в ковылях, на снегу
Мужчины,
Мужчины,
Мужчины
Пути заступали врагу.
Пусть жены в ночи голосили
И пролитой крови не счесть,
Мужской принадлежностью были
Мужская отвага и честь.
Таится лицо под личиной,
Но глаз пистолета свинцов.
Мужчины,
Мужчины,
Мужчины
К барьеру вели подлецов.
А если звезда не светила
И решкой ложилась судьба,
Мужским достоянием было
Короткое слово — борьба.
Пусть небо черно, как овчина,
И проблеска нету вдали,
Мужчины,
Мужчины,
Мужчины
В остроги сибирские шли.
Я слухам нелепым не верю,—
Мужчины теперь, говорят,
В присутствии сильных немеют,
В присутствии женщин сидят.
И сердце щемит без причины,
И сила ушла из плеча.
Мужчины,
Мужчины,
Мужчины,
Вы помните тяжесть меча?
Врага, показавшего спину,
Стрелы и копья острие,
Мужчины,
Мужчины,
Мужчины,
Вы помните званье свое?
А женщина — женщиной будет:
И мать, и сестра, и жена,
Уложит она, и разбудит,
И даст на дорогу вина.
Проводит и мужа и сына,
Обнимет на самом краю...
Мужчины,
Мужчины,
Мужчины,
Вы слышите песню мою?
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 07/12/2018 08:31
Mặc xao xác quạ báo tin chết chóc
Sau no nê bữa tiệc ở sa trường
Vật dụng của người trai từ vạn kiếp
Vẫn cứ là guơm giáo với yên cương
Thời trận mạc trong mịt mù khói súng
Giữa đồng bằng, trên núi, dưới biển sâu
Những người trai
Những người trai
Trí dũng
Đánh giặc như đánh rắn dập tan đầu
Dù cô phụ đêm ngày than khóc
Dù máu hồng lai láng thành sông
Những người trai
Những người trai
Trọng nhất
Danh dự và dũng khí đàn ông
Ai đó khoác cho mình mặt nạ
Nhưng súng thường có đôi mắt tinh
Những người trai
Những người trai chân chính
Bắt lũ hèn phải hiện nguyên hình
Và nếu sao giữa trời thôi lấp lánh
Nếu tai uơng số phận chẳng thương tình
Những người trai
Những người trai
Bình tĩnh
Nhận về mình
Riêng hai chữ:
Đấu tranh
Mặc mây đen như da cừu phủ khắp
Mặc mịt mù đêm tối cuối trời xa
Những người trai
Những người trai
Bất khuất
Chịu tù đày trong giá buốt Xibia
Tôi không tin những lời đồn nhảm nhí
Trai tráng giờ, họ kháo, đớn hèn thay
Gặp kẻ mạnh bỗng thụt hơi, nhụt chí
Trước đàn bà ngồi lặng lẽ như ngây
Và tim nhói từng hồi vô duyên cớ
Và rã rời, ủ rũ bờ vai
Những người trai
Các anh giờ có nhớ
Thanh guơm từng nắm chắc trong tay?
Và lũ giặc phơi lưng tan tác chạy?
Và cung tên cùng những cây thương?
Thiên chức kẻ sức dài vai rộng
Các anh còn nhớ chứ, những người trai?
Còn phụ nữ - mẹ, vợ và em gái
Sẽ mãi là người phụ nữ của ta
Sẽ ru ta, sẽ thức ta trở dậy
Sẽ đưa ta chai rượu lúc đi xa
Sẽ tiễn ta - tiễn chồng, con, tất cả
Sẽ hôn ta trước lúc phải chia lìa
Những người trai
Những người trai
Hãy thấu
Hãy thấu lời tôi đang thiết tha ca
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 23/06/2023 09:49
Bất chấp tiếng quạ gào chết chóc
Ngựa bồn chồn, nôn nóng giậm chân,
Áo giáp, yên cương và ngọn giáo
Với người trai là vật bất ly thân.
Bất cứ đâu trong thời chinh chiến
Trong tuyết hay cỏ dại phủ sa trường
Lớp lớp những người trai bất khuất
Chặn quân thù gìn giữ quê hương.
Dù vợ hiền đêm đêm than khóc
Và bao nhiêu đã lênh láng máu đào
Thì vĩnh viễn dũng khí và danh dự
Với người trai vẫn luôn đặt tối cao.
Ai kia nấp đằng sau mặt nạ,
Họng súng tinh tường chẳng bỏ qua
Thì lớp lớp đàn ông chân chính
Vẫn đưa lũ hèn đớn ra toà.
Nếu các vì sao ngừng toả sáng
Và số phận trở mặt với ta
Thì đấu tranh – một từ ngắn gọn
Vẫn là gia sản đàn ông mà.
Mặc đất trời tối sầm u ám,
Không tia sáng nào cuối trời này,
Đàn ông từng đoàn người cam chịu
Bước theo nhau tới chốn tù đày.
Tôi không tin vào lời đồn thổi,
Rằng đàn ông, đàn ông thời nay
Nhụt chí trước quân thù cường bạo,
Trước đàn bà ngồi im, dại ngây.
Những chuyện không đâu thì tự ái,
Chẳng còn sức lực ở bờ vai.
Liệu những người đàn ông còn nhớ
Độ nặng của thanh gươm trong tay?
Bắt kẻ thù phải xoay lưng chạy,
Bằng giáo và những mũi tên bay.
Đàn ông, hỡi các anh, còn nhớ,
Thiên chức đàn ông trên đời này?
Còn đàn bà – muôn đời vẫn thế,
Là mẹ, là em, là vợ thôi,
Ru anh giấc ngủ và đánh thức,
Tặng anh ly rượu lúc chia phôi.
Tiễn chồng rồi tiễn con ra trận,
Một vòng ôm trên bờ vực chia ly
Hỡi những người đàn ông, có thấu
Bài ca tôi hát lúc anh đi?