Le soleil déclinait; le soir prompt à le suivre
Brunissait l’horizon; sur la pierre d’un champ
Un vieillard, qui n’a plus que peu de temps à vivre,
S’était assis pensif, tourné vers le couchant.
C’était un vieux pasteur, berger dans la montagne,
Qui jadis, jeune et pauvre, heureux, libre et sans lois,
À l’heure où le mont fuit sous l’ombre qui le gagne,
Faisait gaîment chanter sa flûte dans les bois.
Maintenant riche et vieux, l’âme du passé pleine,
D’une grande famille aïeul laborieux,
Tandis que ses troupeaux revenaient de la plaine,
Détaché de la terre, il contemplait les cieux.
Le jour qui va finir vaut le jour qui commence.
Le vieux pasteur rêvait sous cet azur si beau.
L’océan devant lui se prolongeait, immense
Comme l’espoir du juste aux portes du tombeau.
Ô moment solennel! Les monts, la mer farouche,
Les vents, faisaient silence et cessaient leur clameur.
Le vieillard regardait le soleil qui se couche;
Le soleil regardait le vieillard qui se meurt.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/09/2013 15:19
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 30/09/2013 15:34
Mặt trời xế bóng non đoài
Ráng nâu thoắt phủ chân trời đàng xa
Trên phiến đá, một ông già
Giữa đồng ngồi ngắm chiều tà, trầm ngâm
Chăn cừu ở chốn sơn lâm
Xưa nghèo nhưng sướng, muôn phần tự do
Mỗi khi bóng toả non mờ
Lòng vui thổi sáo chan hoà rừng xanh
Nay ông nghĩ lại đời mình
Về già giàu có gia đình đông vui
Dẫu rằng gần đất xa trời
Vẫn còn cần mẫn sáng ngời tấm gương
Cừu về lững thững trên đồng
Hồn ông siêu thoát theo dòng mây xanh
Hoàng hôn xứng với bình minh
Lão nông ngồi dưới trời xanh mơ màng
Xa xa biển rộng mênh mang
Như là hy vọng Thiên đàng sắp lên!
Này đây giây phút uy nghiêm
Gió ngàn, sóng biển trở nên hiền hoà
Ông già ngắm cảnh chiều tà
Chiều tà ngắm bóng ông già cáo chung
Gửi bởi hongha83 ngày 06/10/2024 10:04
Mặt trời xế tà tà bóng ngả
Cụ già kia đời đã hầu cùng
Ngồi trên hòn đá giữa đồng
Nghĩ vơ nghĩ vẩn xa trông non đoài
Cụ chăn dắt từ ngày thuở trước
Quãng non xanh theo bước đoàn chiên
Trẻ trung mà lại nghèo hèn
Vẫn vui vẫn thoả, không phiền không lo
Nào những lúc non mờ bóng lặn
Giọng sáo đưa réo rắt rừng sâu
Bây giờ giàu có, sống lâu
Việc xưa chan chứa một bầu tâm can
Vui dưới gối, chen đàn con cháu
Gương kiệm cần làm báu gia phong
Đàn chiên chăn đã xa đồng
Cụ ngơ cõi đất mà trông bầu trời
Ngày sắp tắt đợi ngày đang tới
Dưới tàng xanh cụ mải mơ màng
Bể khơi trước mặt mênh mang
Như hồn chính trực hiên ngang trước mồ
Ôi, sắp đến lúc vô cực lạc
Gió tạnh cơn non nhạt bể loà
Cụ già nhìn bóng ác tà
Ác tà nhìn bóng cụ già tàn hơi