Thơ » Nga » Veronika Tushnova
Đăng bởi Tung Cuong vào 23/09/2011 01:46
Тягучий жар на землю льётся,
томят извилины пути…
К артезианскому колодцу
бежит ребёнок лет шести.
На цыпочки на камне белом,
приподымаясь на краю,
губами ловит неумело
тугую, круглую струю.
Она дугой взлетает звонко,
спеша в оршник молодой,
и пепесохший рот ребёнка
едва целуется с водой.
И у меня судьба такая,
и я к источнику бегу.
Мне счастье бьёт в лицо, сверкая.
а я напиться не могу!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 23/09/2011 01:46
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 26/09/2011 02:38
Nóng thiêu đốt đang đổ lên mặt đất,
đường quanh co làm mất sức hơn…
Người đang chạy về giếng phun tìm nước
là bé con độ sáu tuổi lao nhanh.
Trên đá trắng, em nhón chân để kiễng,
nhỏm người lên trên miệng giếng nước trong,
chúm môi lại chìa ra trông thật vụng
đón dòng phun tròn trịa vọt ra.
Dòng nước chảy hình vòng cung, róc rách,
tưới cho cây phỉ tử non tơ,
miệng chú bé cháy khô đắng ngắt
chỉ trượt qua dòng nước mát chảy đi.
Và số phận của tôi y như thế,
Tôi đang lao về suối nước, khát khô.
Hạnh phúc lướt qua mặt tôi, lấp lánh,
vậy mà tôi không thể uống thoả thuê!