Thơ » Nga » Vadim Teryokhin
Đăng bởi hongha83 vào 05/03/2025 09:34
Слышишь, заводит сверчок
Песню на лире запечной.
Как бы мир не был жесток,
Слово и музыка вечны!
Мы рождены, чтоб пропасть
Канет во мгле бесконечной
Слава, богатство и власть.
Слово и музыка вечны!
Как же нам жить на земле?
Тихо, неспешно, сердечно.
В мире, лежащем во зле,
Слово и музыка вечны!
Жизнь поместилась в семь нот,
Но в суете быстротечной
Всё в этом мире пройдёт.
Слово и музыка вечны!
Bạn nghe thấy, con dế mèn bắt đầu hát
Bài hát trên cây đàn lia (thiên cầm) đã phong dấu
Cho dù thế giới có tàn nhẫn (khủng khiếp) bao nhiêu
Nhạc và lời là vĩnh cửu!
Chúng ta được sinh ra để rồi biến mất
Vào trong bóng tối của vô cùng, vô tận
Những vinh quang, sự giàu có và quyền lực.
Nhạc và lời là vĩnh cửu!
Làm thế nào chúng ta có thể sống trên trái đất?
Một cách lặng lẽ, không vội vàng và thân ái.
Trong một thế giới nằm giữa những điều ác độc,
Nhạc và lời là vĩnh cửu!
Cuộc sống phù hợp với bảy nốt nhạc,
Nhưng trong sự nhộn nhịp của tốc độ
Mọi thứ trên thế giới này sẽ trôi qua.
Nhạc và lời là vĩnh cửu!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/03/2025 09:34
Em có nghe chú dế mèn cất giọng
Bản tình ca trên phong dấu thiên cầm.
Dù thế giới có vô cùng tàn nhẫn
Nhạc và lời vẫn sống mãi ngàn năm.
Ta được sinh ra rồi tan biến
Vào bóng đêm vô tận, vô cùng
Sự giàu có, vinh quang và quyền lực
Nhạc và lời vẫn sống mãi ngàn năm.
Ta làm sao để sống trên trái đất?
Một cách chan hoà, bình thản, lặng yên
Giữa thế giới biết bao điều ác độc!
Nhạc và lời tồn tại mãi ngàn năm.
Bảy nốt nhạc vẫn hoà theo cuộc sống
Nhưng mọi điều rồi cũng sẽ trôi qua
Trong nhịp đời luôn ồn ào, hối hả
Vẫn mãi còn âm nhạc với lời ca.