Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Vũ Thanh Hoa » Lời cầu hôn đêm qua (2012)
Đăng bởi Vũ Thanh Hoa vào 21/08/2011 03:15, đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Vũ Thanh Hoa vào 04/03/2013 16:28
đêm ngắn hơn sợi tóc em
trăng đẫm mắt hồ sóng sánh
nẻo nào về bất tận
khi em đi bên anh
tất cả ngôn ngữ thế gian bỗng chốc dư thừa
em lặng im
gió dịu dàng thỏ thẻ
chiếc lá mỏng manh buông mình rơi khẽ
ký ức xa xăm thở dài
mưa thế kỉ vẫn rơi
thời gian tô mầu lên tóc anh cần mẫn
mười ngón tay đan ngắn dài vụng dại
nỗi buồn tựa vai nhau
đêm giấu gì sớm mai
khi những ngôi sao hẹn hò nhắm mắt
em bước ra từ bất tận
về quên
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Đặng Ân ngày 26/08/2011 21:51
Có 1 người thích
Rất vui vì hôm nay đã tìm được chị trên thivien.net và 1 bài thơ rất mới với mở đầu đầy ấn tượng:
"đêm ngắn hơn sợi tóc em "
và những ẩn ý đầy thuyết phục lại mang tính chân thật :
"thời gian tô mầu lên tóc anh cần mẫn
mười ngón tay đan ngắn dài vụng dại
nỗi buồn tựa vai nhau "
nhưng có lẽ đó chưa phải là cái hay nhất của "BẤT TẬN" khi:
"em bước ra từ bất tận"
đã diễn giải cho câu tự hỏi:
"nẻo nào về bất tận
khi em đi bên anh "
thời gian chững lại; lặng im_ đó là bất tận
và:
"về quên"
theo em chính hai chữ "về quên" này mới khơi được nẻo "bất tận" trong cả bài thơ.
thân!