Nếu mệt rồi thì người cứ khóc đi
Giấu làm sao khi tim mình không thể
Thà buông xuôi mặc trôi theo dòng lệ
Những phiền ưu có thể sẽ vơi dần
Cuộc đời này ai chẳng có khó khăn
Có nỗi đau để đôi lần quỵ ngã
Phải nén kìm nơi dòng đời vội vã
Giữ trong lòng thương tổn có nguôi ngoai
Sống thật lòng với cảm xúc buồn vui
Dù cạnh bên không một người han hỏi
Sẽ tốt hơn ôm nỗi buồn rười rượi
Vẫn cười tươi làm như thể bình thường
Nếu mệt rồi vì cuộc sống, yêu đương...
Cứ khóc đi như cái hồi còn nhỏ
Biết tủi hờn biết vững vàng gạt bỏ
Để đứng lên vượt sướng gió bão bùng
Một đời người uốn lượn một dòng sông
Dù đục trong vẫn mở lòng với biển
Dù dài ngắn êm đềm hay sóng cuộn
Cũng phải cần, có những lúc đầy vơi