Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trần Ngọc Hưởng
Đăng bởi tôn tiền tử vào 28/11/2015 13:55
“Anh yêu em”, khi thành lời,
Trái tim anh đã dành ngôi cho tình.
Qua bao ngõ khuất đường quanh,
Là đây, anh thấy được mình trong nhau
Phút giây quá đỗi nhiệm mầu,
Không còn ấp úng mãi câu tỏ tình
Anh của mình, mình của anh,
Tình nhân thoáng chốc đã thành của nhau.
Môi thơm hẹn ước bền lâu,
Đậu vào nhau, nụ hôn đầu thăng hoa.
Mơn man mười ngón tay ngà,
Thả hồn chếnh choáng lên da thơm nồng.
Tặng nhau khoảnh khắc phiêu bồng,
Đong đưa một cõi sắc không tuyệt vời
Khép vòng ôm khoá chặt môi,
Mình cho anh nếm hương trời nồng say.
Dường như lạ lắm trưa nay,
Trăm năm gom lại một ngày phù sinh.
Ta ru nhau dưới cội tình,
Lời ru hương lửa giữa mình và anh.