Đời người mấy độ bốn mươi năm
Nhân thế trắng đen dạ chẳng nhầm
Rượu uống dẫu say, tình chẳng cạn
Cây già đứng bóng, nhánh thêm mầm
Chia ly, gặp gỡ xoay con tạo
Trường cũ, bạn xưa bớt lệ thầm
Sao sớm nhặt thưa đêm đã sáng
Đời người mấy độ bốn mươi năm.