khói dâng
lên đi trăng chìm
đáy trời hoang động

trên vũng biển thị trấn phía Đông
đọng một cái xác
thi thể như là một vật dụng
bình an ----> thâu nhận
và hướng dẫn hơi thở
lời ca đang bốc lên như khói dâng

hong khô lời nguyền
trong thi thể rỗng

con đường
đang rút dần khỏi những bàn chân của đoàn hành hương
cho đến khi họ không còn mặt đất

xạc xào khói
khẩn cầu sự yên lặng
cho thi thể tinh cầu

*

người đang mở mắt
thả câu trên dòng sông
vào buổi tối trời

* *

trên boong tàu hôn mê
đã mất liên lạc với sự chuyển động
tôi thấy nó trôi bằng hình ảnh của những thân cây mù u trầm mặc trên rừng
bằng chiếc đinh sắt người thợ rèn chưa kịp rút ra khỏi lửa
với chiếc la bàn rỗng những chiếc kim còn nằm trong quặng mỏ
và cánh buồm là sợi bông lơ đãng trắng đồng


Nguồn: Trần Tuấn, Chậm hơn sự dừng lại, NXB Hội Nhà Văn, 2017