Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trần Anh Thái » Độc thoại trắng (1996)
Nếu em biết ta mỏi mòn đêm trắng
Đơn côi trong rét giá đợi chờ
Đành là thế bởi đời không thể khác
Ta ủ buồn lối nhỏ tháng ngày xưa.
Và nơi ấy em có buồn có nhớ
Con đường xưa cỏ mọc dấu xanh rêu
Có thể ngày mai thời gian bạc tóc
Chỉ còn ta trong hoang lạnh cuối chiều.