Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trần Đình Túc
Đăng bởi tôn tiền tử vào 02/02/2020 00:30
天然齊贐争,
獨得苦瓜名。
老到心仍赤,
初來眼尽青。
蔓生緣構架,
苦味更調羹。
五性中求備,
非苦恐不成。
Thiên nhiên tề tẫn tranh,
Độc đắc khổ qua danh.
Lão đáo tâm nhưng xích,
Sơ lai nhãn tận thanh.
Mạn sinh duyên cấu giá,
Khổ vị cánh điều canh.
Ngũ tính trung cầu bị,
Phi khổ khủng bất thành.
Cây thiên nhiên sinh ra có sự tranh luận
Chỉ vì cái tên mướp đắng
Càng già lòng càng đỏ
Lúc trẻ mắt vẫn xanh
Loài dây leo nương theo giàn cây
Vị đắng thích hợp cho nồi canh ngon
Năm tính đều hoàn bị
Không đắng thì sợ không xong
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 02/02/2020 00:30
Tự khởi thiên nhiên sớm luận tranh
Cái tên mướp đắng đã thành danh
Càng già ruột nhũn, sang màu đỏ
Khi trẻ da sần, giữ sắc xanh
Chằng chịt dây leo theo giậu cảnh
Thơm tho trái đắng lịm nồi canh
Một mình có đủ đầy năm tính
Bởi vị trời sinh vốn kết thành