Thơ » Thuỵ Điển » Tomas Tranströmer » Những bí mật trên đường » Phần IV
(Om et fotografi af et broncerelief fra 1500-tallet fra negerriget Benin forestillende en portugisisk jøde)
Da mørket faldt på var jeg stille
men min skygge hamrede
på håbløshedens trommeskind.
Da slagene begyndte at dø bort
så jeg billedet af et billede
af en mand der trådte frem
på den side af det tomme
der lå opslået.
Som at gå forbi et hus
forlængst forladt
og en viser sig i vinduet.
En fremmed. Han var lodsen.
Han syntes opmærksom.
Kom nærmere uden et skridt.
I en hat som kubede sig efterlignende vor hemisfære
med bræmmen ved ækvator.
Håret delt i to finner.
Skægget hang kruset
som veltalenhed om munden.
Han holdt høje arm bøjet.
Den var smal som et barns.
Den falk der skulle have haft sin plads
på hans arm voksede frem
i hans ansigtstræk.
Han var ambassadøren.
Afbrudt midt i en tale
som stilheden fortsætter
med endnu stærkere magt.
Tre stammer tav i ham.
Han var tre folks billede.
En jøde fra Portugal,
bortsejlet med de andre,
de drivende og ventende,
den sammenkrøbne flok
i karavellen, der var
deres gyngende træmoder.
Landsteget i en fremmed duft
som gjorde luften lodden.
Iagttaget på markedspladsen
af negeren - gydekunstneren.
Genfødt i metallets race:
"Jeg er kommet for at møde
den der løfter op sin lygte
for at se sig selv i mig."
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 12/08/2015 21:30
(Nhân một tấm ảnh chụp hình nổi bằng đồng thế kỷ XVI của Vương quốc da đen Bénin, về một người Do thái Bồ Đào Nha)
Khi ban đêm xuống, tôi đứng im
bóng của tôi liền đập mạnh
trên mặt trống của niềm vô vọng
Rồi nhịp trống nhạt dần
tôi thấy vẽ lên hình ảnh bâng khuâng
một con người xuất hiện
trên một trang giấy trắng
người ta đã mở ra
Tôi đi dọc ngôi nhà
từng bỏ hoang
qua cửa sổ có người ra mắt
Một người nước ngoài
Người hướng dẫn của tôi:
Anh đưa mắt chăm chỉ
xích lại gần một tý
Anh đội chiếc mũ uốn cong
nhại cái bán cầu trời sáng tạo
vành mũ như nằm trên xích đạo
Chia làm hai mái, tóc rẽ ra
Râu quai nón sóng gợn mượt mà
dưới môi, như người hùng biện
Anh gấp cánh tay phải
như của trẻ con, vì gày guộc
Chim cắt có thể giấu chỗ này
ta đoán chừng như vậy
không trông nét mặt anh áy náy
Cũng là một sứ giả đó sao?
Ngừng giữa một hồi lại thao thao
sự yên lặng sau đó
càng tăng cường độ
Đều im, ba bộ lạc trong anh
Hình ảnh ba dân tộc rành rành
Một người Do thái Bồ Đào Nha
xuống thuyền cùng các bạn anh
họ đi không rõ ràng hướng bước
có thể một tốp người lạc gốc
trong mộty chuyến thuyền buồm
thuyền trở thành người mẹ bằng gỗ luôn
Bến thuyền và các mùi hương lạ
không khí bỗng như có lông lá
Chú ý ở chợ bên
một nghệ sĩ xưởng đúc
Tuổi bốn mươi, khi nhìn nét mặt
Từ kim loại gốc, anh hồi sinh:
"Tôi đến đây dự cuộc gặp gỡ
của người sẽ nâng ngọn đèn hiệu
để tự thấy được mình ngay nơi tôi"