Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Tiết Phùng
細推今古事堪愁,
貴賤同歸土一丘。
漢武玉堂人豈在,
石家金谷水空流。
光陰自旦還將暮,
草木從春又到秋。
閑事與時俱不了,
且將身暫醉鄉遊。
Tế suy kim cổ sự kham sầu,
Quý tiện đồng quy thổ nhất khâu.
Hán Vũ ngọc đường nhân khởi tại,
Thạch gia Kim Cốc thuỷ không lưu.
Quang âm tự đán hoàn tương mộ,
Thảo mộc tòng xuân hựu đáo thu.
Nhàn sự dữ thì câu bất liễu,
Thả tương thân tạm tuý hương du.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Ngậm ngùi ngẫm chuyện xưa nay
Sang hèn một nấm mỏng dày thế thôi
Vườn vàng họ Thạch nước trôi
Ngọc đường nhà Hán còn người nào đâu
Tháng ngày hình bóng ruổi mau
Xuân đi hạ đến thu vào đông sang
Vùi đầu thế sự khó nhàn
Thà cùng tri kỷ rượu tràn cung mây.
Gửi bởi hongha83 ngày 25/02/2009 04:53
Ngẫm chuyện xưa nay luống ngậm ngùi
Sang hèn cũng một nấm mồ thôi
Ngọc Đường cung cũ người đâu vắng
Kim Cốc vườn xưa nước vẫn trôi
Ngày tháng sớm qua chiều tối đến
Cỏ cây xuân hết chớm thu rồi
Thời cùng nhàn chẳng đi đôi được
Thà với làng say góp mặt chơi
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 11/11/2018 17:56
Chuyện cổ xưa nay đầy sầu hận
Sang hay hèn cũng nấm mồ thôi
Ngọc Đường vua Hán đâu người
Vườn sang Kim Cốc nước trôi vô tình
Quang hay âm sáng chưng lại tối
Cây cỏ xuân lại tới thu vàng
An nhàn thời thế khó bàn
Chi bằng vui thú với làng rượu say.