Đăng bởi Phụng vũ cửu thiên vào 27/05/2008 10:13, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phụng vũ cửu thiên vào 27/05/2008 10:24
In the beginning of time, there rose from the churning of God's
dream two women. One is the dancer at the court of paradise, the
desired of men, she who laughs and plucks the minds of the wise
from their cold meditations and of fools from their emptiness; and
scatters them like seeds with careless hands in the extravagant
winds of March, in the flowering frenzy of May.
The other is the crowned queen of heaven, the mother, throned
on the fullness of golden autumn; she who in the harvest-time
brings straying hearts to the smile sweet as tears, the beauty deep
as the sea of silence, -brings them to the temple of the Unknown,
at the holy confluence of Life and Death.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 24/08/2008 09:03
Vào buổi trời đất mới sơ khai, trong giấc mơ day dứt, Thượng đế thấy xuất hiện hai người đàn bà. Một là vũ công tại cung điện thiên đường, bọn đàn ông hằng thèm khát; nàng là người đã cười dẫn đám triết nhân ra khỏi cõi trầm tư giá lạnh và bọn thường nhân thoát khỏi trống rỗng tâm linh, rồi phóng tay vung vứt họ như gieo hạt giống trong cánh gió tháng ba lồng lộng, trong rừng hoa tháng năm tưng bừng.
Người kia là Hoàng hậu bầu trời, bà mẹ ngự trị mùa thu vàng ửng ; khi mùa gặt tới, nàng dẫn các trái tim lạc loài về với nụ cười hiền dịu, hiền dịu như nước mắt nhân sinh, trở về cùng vẻ đẹp, đẹp sâu xa như biển cả lặng trầm dẫn dắt tất cả tới đền thờ người xa lạ, nơi linh thiêng sống chết gặp nhau.