Śnił mi się
Lew Tołstoj
leżał w łóżku
ogromny jak słońce
w grzywie
zmierzwionych kudłów
lew
widziałem jego
głowę
twarz ze złotej falującej blachy
po której spływało
nieprzerwanie światło
nagle zgasł
poczerniał
a skóra jego rąk i twarzy
była szorstka
spękana
jak kora dębu
zadałem mu pytanie
"co czynić"
"nic"
odpowiedział
wszystkimi rysami
pęknięciami
popłynęło do mnie światło
olbrzymi promienny uśmiech
rozpalał się
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tôi chiêm bao
thấy Lép Tônxtôi
người nằm trên giường
vĩ đại như vầng thái dương
trong cái bờm
tóc rối
một con sư tử
tôi nhìn thấy
đầu nó
mặt bằng sắt tây vàng lượn sóng
trên đó
ánh sáng chiếu liên hồi
thình lình ông ta tắt thở
đỏ lựng
da tay và da mặt
sần sùi
nứt nẻ
như vỏ cây sồi
tôi hỏi ông ta
"làm gì đây"
"khỏi cần"
ông ta trả lời
qua những kẽ nứt
ánh sáng ập vào tôi
một tiếng cười to sáng rực
cháy bùng.