Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Từ Nguyễn » Lục bát tình thường
Đăng bởi Nguyệt Thu vào 13/11/2014 16:38, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyệt Thu vào 13/11/2014 16:38
Vầng trăng lẻ bóng
dõi tìm,
Bờ đây
con nước im lìm,
ngó lơ...
Trăng quay ra níu người thơ
Lòng tôi dễ có ơ thờ
được chăng?
Mái chèo khua-vỡ vầng trăng
Chút an nhiên
bỗng
tan tành khói mây...
Giấc nồng sông chẳng còn say
Sóng lòng sông gợn...
trăng gầy thành đôi!
Tôi quay vào hỏi lòng tôi
Vầng trăng cái thuở đầu đời
nơi đâu?
Hay ngày tháng ấy qua lâu
Đã trôi theo nước dưới cầu-lãng-quên...
Trăng vàng ai đặt thành tên
Riêng tôi: giọt-nhớ-chênh-vênh-góc-trời