Thơ » Việt Nam » Cận đại » Tản Đà » Bình Khang ca phả
Đăng bởi Vanachi vào 21/10/2005 20:31, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi karizebato vào 25/11/2009 23:47
Giời sinh ra bác Tản Đà
Quê hương thời có, cửa nhà thời không
Nửa đời Nam, Bắc, Tây, Đông
Bạn bè sum họp, vợ chồng biệt ly
Túi thơ đeo khắp ba kỳ
Lạ chi rừng biển, thiếu gì gió giăng
Thú ăn chơi cũng gọi rằng
Mà xem chửa dễ ai bằng thế gian
Hà tươi cửa biển Tu Ran
Long Xuyên chén mắm, Nghệ An chén cà
Sài Gòn nhớ vị cá tra
Cái xe song mã, chén trà Nhất Thiên
Đa tình con mắt Phú Yên
Hữu tình rau bí ông quyền Thuận An
Cơn ngâm Chợ Lớn chưa tàn
Tiệc xoè lại có Văn Bàn, Vũ Lao
Chấn Phòng đất khách cơm tầu
Con ca xứ Huế, cô đầu tỉnh Thanh.
Mán Sừng cái bánh chưng xanh
Hoa Kỳ tiệc bánh Tin lành nhớ ai
Sơn dương, sò huyết Hòn Gai
Đồng Sành cá đối, Giáp Lai lợn rừng
Vân quan, Hoành lĩnh xe từng
Con tầu ca nốt trông chừng Mê Kông
Tuồng Bình Định, rạp Phú Phong
Ổ Nam nước mắm, tỉnh Đông chè tầu
Phong lưu chẳng thiếu đâu đâu
Nước non đưa đón khắp hầu gần xa
Nay về Bất Bạt quê nhà
Sông to cá nhớn lại là thứ ngon
Vắng bè bạn, có vợ con
Xa xôi xã hội, vuông tròn thất gia
Trăm năm hai chữ Tản Đà
Còn sông, còn núi, còn là ăn chơi
Dở hay muôn sự ở đời
Mây bay nước chẩy mặc người thế gian