Tôi để linh hồn nơi bóng đêm
Phiêu diêu nghe tiếng gió ru êm
Lang thang đôi ngả tìm tri kỷ
Chỉ thấy sương rơi ướt lạnh mềm
Tôi đi xa hơn nơi thực tại
Nơi vì tinh tú đã phôi phai
Trông xuống nhân gian làn hư ảo
Hỏi kiếp vô thường có nhớ ai
Mông lung tôi trở về cát bụi
Hồn xa nhục thể hồn trần trụi
Trả nợ trần gian ngàn vạn nỗi
Trả hết đi rồi mong an vui
Đăng bởi Nguyên An_ vào 25/05/2014 04:23
Có 1 người thích