Thơ » Trung Quốc » Thanh » Tăng Quốc Phiên
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/12/2020 10:17
無端繞室思茫茫,
明月當天萬瓦霜。
可惜良宵空兀坐,
遥憐諸弟在何方。
紛紛書帙誰能展,
艷艷燈花有底忙。
出戶獨吟聊妄想,
孤雲斷處是家鄉。
Vô đoan nhiễu thất tứ mang mang,
Minh nguyệt đương thiên vạn ngoã sương.
Khả tích lương tiêu không ngột toạ,
Dao liên chư đệ tại hà phương.
Phân phân thư trật thuỳ năng triển,
Diễm diễm đăng hoa hữu để mang.
Xuất hộ độc ngâm liêu vọng tưởng,
Cô vân đoạn xứ thị gia hương.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/12/2020 10:17
Cớ sao đầu óc mơ hồ,
Trăng vàng xưa phủ mái cao sương đầy.
Đêm thanh tiếc cứ ngồi ngây,
Các em thương đã lạc bầy phương xa.
Bồi hồi thư mở chẳng ra,
Hoa đèn sáp nóng lệ sa chân đèn.
Xuất môn độc nhớ các em,
Cõi xa mây lấp phải tên quê nhà.